Nguyền mong thân cận minh sư, quả Bồ Đề một đêm mà chín. Phúc gặp tình cờ tri thức, hoa Ưu Đàm mấy kiếp đâm bông.
Rss Feed

Chỉ là bài viết về mẹ thôi!

Đăng lúc: Thứ năm - 23/08/2012 08:44 - Người đăng bài viết: Diệu Thành
Chỉ là bài viết về mẹ thôi!

Chỉ là bài viết về mẹ thôi!

Tôi sống ở một vùng quê chẳng có chợ ở kề sông hay đầu nhà nhưng từ bé lại hay được theo cha mẹ rong ruổi trên những chiếc ghe, tàu nhỏ nhỏ để lấy hàng ở Châu Đốc, khi là chợ chính Châu Đốc trên bờ để lấy bột gạo hay kiếm miếng ăn gì đó: cơm, bánh mì…,

Chỉ là bài viết về mẹ thôi!
 

Tôi sống ở một vùng quê chẳng có chợ ở kề sông hay đầu nhà nhưng từ bé lại hay được theo cha mẹ rong ruổi trên những chiếc ghe, tàu nhỏ nhỏ để lấy hàng ở Châu Đốc, khi là chợ chính Châu Đốc trên bờ để lấy bột gạo hay kiếm miếng ăn gì đó: cơm, bánh mì…, khi là trái cây ở Chợ nổi Châu Đốc gần đó sau đó ngược dòng về nhà để bán lại. Mẹ tôi là một kiểu người lam lũ, ở chợ đời không thiếu những người lam lũ hơn mẹ tôi, nhưng với tôi, mẹ vẫn lam lũ hơn tất cả. Hồi đó, trong kí ức của tôi: mẹ là người luôn tìm một cái gì đó rẻ hơn, rẻ nhất để mua, một bắp cải muối đã vón lên đầy váng vẫn còn ăn được, một buổi chiều 30 tết để mua 2 chậu hoa vạn thọ là “hàng ế” chờ người ta vứt đi để rẻ hơn… cốt để đỡ đần gia đình, dành dụm tiền cho con ăn học. Mẹ tôi cũng là người từng đi buôn lậu, một người buôn lậu “hiền” khi mỗi lần đi có vài món, sau vài lần bị bắt, mẹ tôi không đủ gan rồi dần dần sau đó chuyển sang nghề buôn bán hàng nội địa. Mẹ đi thu gom từng vỏ thùng các tông cốt để kiếm 500, 1000 đồng tiền lời trên 1kg, mẹ lục lọi ở các vùng quê rồi giao cho các mối ở chợ, mẹ dạy tôi cách trả giá, tìm hàng như thế nào để kiếm lời…

 

Có rất nhiều khoảnh khắc mà tôi vẫn chưa thể thay đổi được cuộc đời cho mẹ.

Chợ, ở tất cả các chợ miền Nam nói chung hay chợ Châu Đốc nói riêng mà cả đời tôi đã xem như quê hương còn gắn với tôi nhiều kí ức: có những buổi sáng tươi vui, rộn rả, những chú xe lôi có dịp quầy lại nói chuyện với mấy cô hàng cá, bà bánh mì hay cô chủ ở cửa hàng kế bên… Chuyện đôi khi là những chuyện thật của cô hàng xóm tối hôm kia hay một vụ trọng án trên báo sáng hôm nay nhưng đôi khi cũng chỉ là một câu chuyện y như thật nhưng trên phim mới tối hôm qua, buộc mọi người không khỏi mỏi công hóng chờ. Sau tất cả những câu chuyện như vậy, thường kết thúc là những tràng cười nghiêng ngả, sảng khoái của mọi người, đôi khi đọng lại chút vương vấn, lo âu nhưng tất cả đều trở về công việc đàng hoàng hằng ngày, mọi người sống hết tình hài hòa, đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau trong chính ngôi chợ… Nó đã trở thành một thứ văn hóa.

Thương mẹ trong hoàn cảnh còn đầy bất lực, tui chỉ làm khổ đời mẹ hoài hay sao?

 

Trở về sau bao năm học xa quê, khi kinh tế gia đình cũng khá hơn, điều làm tôi bất ngờ và thú vị là chợt nhận ra mẹ tôi đang bán một loại bánh được sản xuất ngay ở Châu Đốc, loại bánh mà thường ngày mẹ nhìn thấy nhãn hiệu của nó trên các tấm các tông. Bánh đó giờ đã được xuất khẩu hẳn sang Campuchia chứ không phải như ngày nào dân ta toàn phải nhập lậu từ Thái Lan. Đang ấp ủ nhiều dự định kinh doanh, giờ cứ mỗi lần nghĩ về mẹ, tôi nghĩ mẹ đã truyền cho tôi điều quan trọng là niềm đam mê kinh doanh, kinh nghiệm, những cái nhìn quan trọng về kinh tế thị trường, chọn nguồn hàng, tìm kiếm đối tác, quy luật về giá… và cả một tình thương bao la từ mẹ nữa.
 

Tác giả bài viết: Hiếu Nguyễn
Nguồn tin: Pháp bảo
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 

Giới thiệu

Giới thiệu về Thiền Lâm

LỜI NGỎ Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Kính bạch chư Tôn đức Tăng Ni ! Kính thưa quý Phật tử và quý Thiện hữu tri thức ! Trong cuộc sống hiện đại, con người luôn bị thôi thúc, cuốn hút bởi rất nhiều thông tin từ mọi hướng nhưng không ai trong chúng ta lại không nhìn nhận rằng, công nghệ...

Thống kê

  • Đang truy cập: 128
  • Hôm nay: 19171
  • Tháng hiện tại: 1732755
  • Tổng lượt truy cập: 59385688

Tin xem nhiều

Xem bản: Desktop | Mobile