Nguyền mong thân cận minh sư, quả Bồ Đề một đêm mà chín. Phúc gặp tình cờ tri thức, hoa Ưu Đàm mấy kiếp đâm bông.
Rss Feed

Tôi không quên - Phần 3

Đăng lúc: Chủ nhật - 25/12/2011 11:31 - Người đăng bài viết: Tịnh Cường
Tôi không quên - Phần 3

Tôi không quên - Phần 3

Máy Đạo không xa xôi, Quay đầu lại thấy rồi; Thấy ra mau hay chậm, Là do sức tỉnh hồi. Thanh-Sĩ

Tôi không quên - Phần 3

*****

 

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mỗi khi muốn mở lời ra,

Xét coi lời ấy có hòa hay không.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một lời dịu ngọt nói ra,

1056. Bạc tiền chẳng tốn nhiều nhà mến thương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Người ta ba thứ người ta,

Người sao tiền rưỡi người ba mươi đồng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đừng làm nhẹ thể người ta,

1064. Phải năng tô điểm cho ra con người.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thật hành chánh đạo Thích Ca,

Hoàn cầu bình tịnh nước nhà ổn yên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Biết hay chẳng chịu làm ra,

1072. Cho nên cái kiếp người ta thảm sầu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Người không hòa vẫn cứ hòa,

Đã là giác ngộ phải là Từ bi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tạo nên một kẻ thù ra,

1080. Thêm cho mình một sợ lo trong lòng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bạc đen cũng mặc người ta,

Sắc son mình cứ điểm tô lấy mình.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thuận nhau thì bước dài ra,

1088. Nghịch nhau con lộ sẽ là ngắn đi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rán làm trí thức mở ra,

Để phân biệt được đâu là giả chơn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đã sanh ra kiếp người ta,

1096. Không riêng trả nợ phải là lập công.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lập công cho khắp người ta,

Công kia sẽ được nhà nhà yêu đương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hiện tôi còn nhớ rõ ra,

1104. Phật rằng tình phải sâu xa với đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nguồn sâu cứ mãi chảy ra,

Tình tôi với khắp người ta kéo dài,

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cũng vì yêu chúng thiết tha,

1112. Hơn năm năm vẫn nhỏ sa không ngừng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi đang ngồi giữa tiệm trà,

Vừa xem thế sự vừa ra đoạn này.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nơi đâu tôi cũng xông pha,

1120. Mà nơi đâu cũng tôi là vẫn tôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tuy là chén rượu ngầy ngà,

Quanh mình chẳng vật chi là đáng say.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhiều khi buộc miệng đùa ra,

1128. Cho khuây nỗi thảm cho qua cơn sầu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chị Hằng đâu cũng hiện ra,

Nhưng đời cùng chị vẫn là khác nhau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm có tiếng ông già,

1136. Con ơi rau muống vốn là vô tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cung thành nếu chẳng trốn ra,

Thì ngôi Phật tổ dễ mà được lên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vật mang nếu chẳng bỏ ra,

1144. Ắt chìm không thể lội qua đến bờ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rán đi đến núi Phổ Đà,

Cam lồ thỉnh được mới là trường sanh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trong lòng thường nhớ Phật đà,

1152. Bao nhiêu ý tưởng vạy tà đều tan.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Những điều lợi ích người ta,

Rán làm cho được dù là khó khăn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ở ăn phản bội người ta.

1160. Đến chừng khi thác làm ma không đầu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phải cho có nết có na,

Bạ làm bạ nói người ta chê cười.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đã là con gái đàn bà,

1168. Lả lơi tánh nết thì là khó coi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cũng thời một tiếng nói ra,

Nhẹ là được mến nặng là bị chê.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nói tu mà chẳng sửa ra,

1176. Nói nhiều càng bị người ta ghét nhiều.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đã là bổn phận mẹ cha,

Dạy con hiểu đạo ấy là đáng khen.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhìn vào kẻ mất nết na,

1184. Mười người hết chín người là trề môi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hoa thơm ong bướm lân la,

Người hiền lớn nhỏ trẻ già vãng lai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Điều nào khiến chúng bất hòa,

1192. Thà câm quyết chẳng nói ra một lời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tháng ngày cứ mãi trôi qua,

Lo sao cho kịp kẻo già hết lo.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lòng quen theo việc vạy tà,

1200. Cho nên hành động thường là bất lương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Biết răn trị lấy thân ta,

Thì đâu bị luật của nhà nước răn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Anh em dìu dắt nhau là,

1208. Đời ai dám mở miệng ra chê cười.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một khi hòa thuận trong nhà,

Mới là dạy được người ta ngoài đường.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chừng nào thế giới âu ca,

1216. Con nhà Phật giáo mới là bớt lo.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc dù khó mấy cũng là,

Cố làm sẽ được sao mà lại không.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hiện thời muôn cảnh phồn hoa,

1224. Dễ làm mê tánh người ta háo kỳ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ơ quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mê điều lợi ích khắp nhà,

Chớ mê những việc hại ta hại người.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chừng khi thưởng phạt lịnh ra,

1232. Ác nhơn gần Phật cũng là vô phương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xưa nay luật của Trời già,

Không tư không vị dù là với ai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cá hô của đức Phật bà,

1240. Lành thì nó nổi dữ là lặn luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi đang ngóng đợi đây mà,

Cùng người lương thiện dắt ra hội trường.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Giọt dài giọt vắn chảy ra,

1248. Vì xem ít kẻ chịu hòa thuận nhau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ý nguyền chưa tựu thành ra,

Chết đi cũng thệ nối mà kiếp sau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rừng hoang cây cối rườm rà,

1256. Lửa thiêng một mảy sẽ là phá xong.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tội tình muôn kiếp gây ra,

Một ngày cải hối cũng là rửa tiêu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mau lên kẻo trễ kỳ ba,

1264. Cuộc thi này chiếm được là vinh quang.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm Phật có bảo ra,

Kỳ này lên được thì là lên luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Có lòng tưởng Phật thiết tha.

1272. Âm thầm Phật độ cho ta công thành.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Muốn cho tà quái dang ra,

Niệm luôn sáu chữ Di-Đà đừng quên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bên sau cuộc sống xa hoa,

1280. Biết bao nhiêu cái oan gia đang chờ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Biển sầu muốn được thoát ra,

Tấm lòng tham dục phải là trừ xong.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phen nầy rán gặp Thích Ca.

1288. Thích Ca cũng muốn gặp mà chúng sanh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhiều đêm Phật ở bên ta,

Suốt canh kể hết nỗi nhà chúng dân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật rằng con dẫu quên ta,

1296. Lòng ta nhớ mãi phiền hà vẫn không.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vẻ hiền của Phật nhìn ta,

Dịu dàng ân ái kể ra sao cùng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sớm làm khắp chốn hảo hòa,

1304. Người nào Phật cũng đến nhà viếng thăm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Anh em một bụng sanh ra,

Há đem bề lưỡi để mà chặt nhau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Con hư đau dạ mẹ cha,

1312. Trò hư buồn tủi xót xa lòng Thầy.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khi mình có việc quấy ra,

Mà không biết thẹn thì là phi nhân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lần này cổi lớp phàm ra,

1320. Được mười phương Phật ban cho phép mầu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cứu mình cứu cả mẹ cha,

Việc tu đâu phải như là trò chơi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Muốn người tu mới nói ra,

1328. Chớ đâu muốn nói để mà cười chơi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nghe rồi nên chọn lựa ra,

Mười điều làm được năm ba cũng mừng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lòng tôi luôn ở bên nhà,

1336. Chớ làm hung dữ sát chà lòng tôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Người sầu tôi cũng tha nha,

Tôi đâu sung sướng để mà khổ ai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chậm mau Trời cũng mọc ra,

1344. Đêm không chôn mãi người ta chớ buồn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mới trồng trái chửa trổ ra,

Nóng lòng nhổ bỏ thì là uổng thay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật không nói gạt người ta,

1352. Lập đời việc ấy sẽ ra có ngày.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trách mình chưa sạch lòng tà,

Chớ đừng trách Phật không ra dắt dìu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm Phật có bảo là,

1360. Có nhiều La Hán trong nhà chúng sanh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật tâm nếu được thấy ra,

Thì mười phương Phật sẽ là thấy luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ơ quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một ngày không chịu quét ra,

1368. Tất là bụi bặm đầy nhà phải không?

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bợn nhơ dù mấy cũng là,

Cố chùi rửa mãi sạch ra như thường.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chơn tình nhà Phật nêu ra,

1376. Kẻo đời không hiểu cho là nhỏ nhoi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đứng trong cửa sổ nhìn ra,

Đâu bằng đứng ở ngoài nhà mà xem.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Định thần cho mở trí ra,

1384. Để xem thấy rộng hiểu xa sự đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mỗi ngày mỗi tháo mở ra,

Trong bao lớp lưới cũng là gỡ xong.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chỉ nghe tiếng khóc khổ a!

1392. Đủ làm thức dạ người ta đấy rồi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bên thềm nện bóng ác tà,

Trong lòng thấy đói liệu mà sao đây?

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nỗi sầu canh cánh lòng ta,

1400. Riêng mình hiểu lấy thì là đâu ưng

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khi tôi nước mắt chảy ra,

Người trong quê nội ruột rà đau chăng?

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trên đường đi lại Liên Hoa,

1408. Yêu tinh nhiều chặng hiện ra bất ngờ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tề Thiên thước nọ mượn ra,

Đánh tan chúng quỉ để mà tiến lên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Yêu tinh thường giả Phật đà,

1416. Bình tâm xem kỹ kẻo mà lầm sai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sức đời cám dỗ người ta,

Mạnh hơn sức nhẫn mới là ngã lăn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bút không thể tả hết ra,

1424. Nỗi lo của kẻ ngàn xa hiện giờ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phía sau của tiếng nói ra,

Biết bao trắc ẩn rán mà vạch soi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

ỞÌ quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Muôn hình thường giả dạng ra,

1432. Hòa cùng muôn thứ người ta hiện thời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nỗi lòng chưa được nguôi qua,

Không vì riêng phận mà là vì dân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đau lòng tôi lắm bá gia,

1440. Mỗi khi nghe thấy ai mà bất minh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trong bàn cờ thế nhìn ra,

Tự nhiên nhớ chuyện nước nhà thêm đau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hòa nhau trăm việc đều hòa,

1448. Chia nhau trăm việc cũng là chia luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đạo không nhân thiện đạo tà,

Dân không ái quốc thì là dân ngu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ăn cơm uống nước quốc gia,

1456. Chớ đi phụng sự người ta ở ngoài.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Những điều tổn hại nước nhà,

Lợi danh dù mấy cũng là tránh đi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lấy đông hơn việc riêng ta,

1464. Thì đâu đến đỗi hại ra nhiều người.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hiệp nhau tu bổ quốc gia,

Cho dân đủ thóc đủ nhà ở ăn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dân lười nước chẳng mạnh ra,

1472. Nước không đủ mạnh người ta hiếp mình.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Biếng lười nào khác mù lòa,

Không hề tiến kịp người ta bước nào.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Diệu huyền chẳng sớm thấy ra,

1480. Cũng vì lười biếng mà ra phần nhiều.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Anh em lớn nhỏ quê nhà,

Việc nào công ích rán mà siêng năng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Muốn ra sốt sắng đi ra.

1488. Nhờ lòng cương quyết Thích Ca mới thành.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khi cần chẳng quyết tâm ra,

Để chừng việc đã trôi qua hết cần.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm Phật có nói ra,

1496. Con ơi sốt sắng thì là việc nên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hương thôn đồng đạo trẻ già,

Phải nên cương quyết như là Phật xưa.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trái lời Thầy dạy hôm qua,

1504. Nay mai trò ắt gặp ra nạn sầu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mẹ cha mang tiếng người ta,

Trăm bề bởi tại con nhà mình hư.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Em hư anh dạy sửa ra,

1512. Đừng làm thinh đứng ngó mà em hư.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Muốn cho ấm áp trong nhà,

Tình huynh nghĩa đệ phải hòa thuận nhau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xưa nay xáo thịt nồi da,

1520. Vẫn làm bia miệng người ta chê cười.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đau như muối xát ruột rà,

Mỗi khi nhớ lại cảnh nhà chia đôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cũng vì gạo quỉ tiền ma,

1528. Xúi cho thiên hạ rầy rà lẫn nhau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phải nên thắng lũ yêu ma,

Chớ cho chúng nó bắt ta làm mồi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm Phật có bảo là,

1536. Làm người thua lũ yêu ma hết người.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Én còn chỗ ấm tìm ra,

Huống người không kiếm nơi hòa để nương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật dành cho hội Liên Hoa.

1544. Sao không rán đến cổi qua kiếp người .

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Có tôi cũng nắm tay ra,

Tôi không hề bỏ ai qua một mình.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đồng tâm đồng chí đồng hòa,

1552. Nếu như có đọa sẽ là đọa chung.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Anh đau em nước mắt ra,

Vui là đồng hưởng khổ là đồng chia,

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ở đâu làm đó cho hòa,

1560. Đừng thua hoa cúc thơm ra một vùng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm Tiên trưởng núi Hoa,

Rằng con Đớm sáng nhưng mà làm thinh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nếu không có bịnh sanh ra,

1568. Thì là thầy thuốc cũng là không luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lời tôi vừa mới nói ra,

Xét coi lời ấy nghĩa là thế nao?

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vì đâu lúa gạo tìm ra,

1576. Phải chăng vì đói hay là vì no?

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nếu không khổ cõi Ta bà.

Thì miền Cực lạc Di-Đà tạo chi?

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Réo kêu hầu họng rách ra,

1584. Cạn sâu chẳng hiểu mới là đớn đau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xác gầy đưa tiếng khàn ra,

Kêu như thấy ó mẹ gà túc con.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nói nhiều thêm ứa ruột rà,

1592. Nhưng không thể nín vì là tình thương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nằm mê đâu biết cháy nhà,

Thức ra mới thấy hại là dường bao.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhiều khi tôi bắt nghẹn ngào,

1600. Đang đi trên lộ bỗng trào lệ ra,

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi đang trằn trọc đây mà,

Ngoài trăng mây phủ như là ghẹo tôi.

Tác giả bài viết: Thanh sĩ Thích Huệ Duyên
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 

Giới thiệu

Tổ Truyền Đăng

Đức Phật Thích Ca Mâu Ni Cách nay 2556 năm 1. TỔ MA HA CA DIẾP Đồng thời đức Phật 2. TỔ A NAN Sanh sau Phật 30 năm 3. Tổ Thương-Na-Hòa-Tu ( Sanakavasa)  Thế kỷ đầu sau Phật Niết-bàn 4. Tổ Ưu-Ba-Cúc-Đa (Upagupta)  Cuối thế kỷ thứ nhất sau Phật Niết-bàn 5. Tổ...

Thống kê

  • Đang truy cập: 54
  • Khách viếng thăm: 47
  • Máy chủ tìm kiếm: 7
  • Hôm nay: 19139
  • Tháng hiện tại: 1712169
  • Tổng lượt truy cập: 59365102

Tin xem nhiều

Xem bản: Desktop | Mobile