Nguyền mong thân cận minh sư, quả Bồ Đề một đêm mà chín. Phúc gặp tình cờ tri thức, hoa Ưu Đàm mấy kiếp đâm bông.
Rss Feed

Một lũ lang thang

Đăng lúc: Chủ nhật - 14/04/2013 08:52 - Người đăng bài viết: Diệu Thành
Một lũ lang thang

Một lũ lang thang

Người hiền bỏ tất cả…

Do chuyện năm trăm Tỳ-kheo, Thế Tôn đã dạy như trên tại Kỳ Viên. Truyện bắt đầu ở Verađjā.

Thế Tôn nhận lời mời của Bà-la-môn Verađjā đến Verađjā nhập hạ với năm trăm Tỳ-kheo, Nhưng Bà-la-môn bị Ma vương mê hoặc đến nỗi không hề nghĩ đến Phật, dù chỉ một ngày. Hơn nữa tại đây lại xảy ra nạn đói. Các Tỳ-kheo ra ngoài khất thực nhưng không nhận được gì và đói lả. Các nhà buôn ngựa sau đó có cho họ lúa ngựa.

Trưởng lão Mục-Kiền-Liên thấy họ đói quá, xin phép đến Uttarakuru khất thực nhưng Thế Tôn không cho. Tuy thế các Tỳ-kheo không hề lo âu đến lương thực một ngày nào, mà chỉ lo tu để diệt trừ tham ái dục lậu.

Sau ba tháng, Thế Tôn báo cho Bà-la-môn Ngài ra đi, ông lễ kính Phật và được quy y. Xong, Phật và các Tỳ-kheo trở về Kỳ Viên. Dân Xá-vệ dâng đầy đủ thức ăn chào mừng Ngài trở về.

Thuở đó do lòng tốt của các Tỳ-kheo mà năm trăm ăn mày sống trong vòng rào tinh xá. Ăn xong thức ăn thừa của các Tỳ-kheo rồi họ nằm lăn ra ngủ. Thức dậy, họ chạy ra bờ sông la hét, nhảy nhót, vật lộn đùa giỡn. Khi ở bên trong hang ở bên ngoài tinh xá, họ đều chẳng được tích sự gì, chỉ có bê bối.

Trong Pháp đường, các Tỳ-kheo bàn tán, có vẻ không bằng lòng. Lúc gặp nạn đói ở Verađjā họ đâu có lôi thôi, nhưng bây giờ ăn uống đủ thứ họ lại buông lung phóng túng, đủ kiểu tai hại. Còn các Tỳ-kheo thì ở Verađjā và ở đây đều sống yên bình, và tĩnh lặng.

Thế Tôn vào Pháp đường hỏi các Tỳ-kheo, nghe kể lại, bèn bảo: 
- Trong những kiếp trước họ cũng hành động như thế. Họ vốn là năm trăm con lừa uống cặn nước nho thừa của năm trăm ngựa giống Sindh, nước đó đã pha thêm với nước lã rồi lọc qua một cái khăn, một thứ nước tồi tàn , nhạt nhẽo không còn mùi vị gì. Uống xong, chúng say sưa, la hí vang rân.

                Một miếng rượu nhạt thừa,
                Làm lừa say nghiêng ngửa.
                Ngựa Sindh chẳng chuếch choáng,
                Dù uống rượu tốt ngon.

                Tâu đại vương, cũng thế!
                Người ngu dễ dàng say,
                Người trí luôn điềm đạm,
                Rượu ngon chẳng chuyển lay.

Và Thế Tôn nói tiếp: 
- Như thế, này các Tỳ-kheo! Người hiền từ bỏ tham dục xấu ác, và không giao động dù vui hay buồn.

Rồi Ngài đọc Pháp Cú:

                (83)  Người hiền bỏ tất cả,
                        Người lành không bàn dục,
                        Dầu cảm thọ lạc khổ,
                        Bậc trí không vui buồn.

 

 

Nguồn tin: thienvienthuongchieu
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 

Giới thiệu

Cách gởi bài viết về Ban Biên Tập

Nội quy đăng bài viết :Bài viết trước khi đăng phải hội đủ các điều sau :- Thứ nhất : Trang web chỉ có một mục đích đó là Hoằng Dương Phật Pháp- Thứ hai : Nội dung thuần tuý chỉ có quan điểm, kinh điển, Luật, Luận chính thống của Nhà Phật- Thứ ba : không liên quan bất...

Thống kê

  • Đang truy cập: 77
  • Khách viếng thăm: 75
  • Máy chủ tìm kiếm: 2
  • Hôm nay: 8161
  • Tháng hiện tại: 1721745
  • Tổng lượt truy cập: 59374678

Tin xem nhiều

Xem bản: Desktop | Mobile