Nguyền mong thân cận minh sư, quả Bồ Đề một đêm mà chín. Phúc gặp tình cờ tri thức, hoa Ưu Đàm mấy kiếp đâm bông.
Rss Feed

Chiếc Cặp Da màu xanh của Cha

Đăng lúc: Chủ nhật - 14/07/2013 09:57 - Người đăng bài viết: Diệu Thành

“Trên trái đất này, không có món quà nào ngọt ngào bằng tình yêu thương của người cha cho con”.

Ấu thơ của con là…

“Xoảng! Bịch! Bịch! Thật là hãm tài, xui xẻo, lũ ăn hại…”. Xoong nồi và bánh chưng theo sau lời bố ra ngoài sân. Thơ ấu của con trôi qua những ngày tháng như vậy.

Gió mùa đông bắc tràn về, chồi non vẫn đang cố nhô ra đón xuân. Ngoài sân, mặc cho mưa vẫn rơi, con lọ mọ nhặt từng chiếc bánh chưng, lòng đầy tủi hờn và buồn bã. Mùa xuân lại về, chỉ còn vài chục phút nữa thôi là đến giao thừa. Có lẽ, giờ này, bạn bè mình đang cùng gia đình quây quần bên nhau, háo hức chờ đón giờ khắc giao mùa. Còn nơi đây, trong ngôi nhà bé nhỏ của gia đình mình, tất cả đều lặng im, chỉ có nén hương nghi ngút tỏa mùi thơm. Ngoài sân mưa vẫn rơi, lòng con đầy giá lạnh.

Đã bao lần rồi bố như vậy, bố đánh bài về, uống rượu và đập phá đồ đạc. Hôm nay, mặc dù là giao thừa nhưng cũng không phải là ngoại lệ. Bố lại thua canh bạc tối và về nhà trong men say của rượu...

Nhà con nghèo lắm, nghèo nhất xóm lá. Hồi ấy, nghèo đến nỗi mẹ phải về ngoại đong từng lon gạo cho chị em chúng con, thay vì ăn ngô khoai hoài. Chiếc túi đi học của con được mẹ tái chế từ chiếc quần chị em con đã mặc cũ. Chiếc mũ canô cũng được mẹ cắt vá, may lại từ chiếc quần tây màu xanh cũ sờn. Hay chiếc khăn quàng đỏ, vật thiêng liêng nhất với con bấy giờ cũng may lại từ chiếc áo cũ. Sách vở thì chúng con dùng lại của anh em bên nội, bên ngoại. Chúng con cắt phần vở còn thừa của các anh chị em họ hàng để đóng thành tập vở của mình. Ngày tháng trôi qua, chị em con cứ sống trong cảnh thiếu trước hụt sau như thế. Còn bố suốt ngày say rượu và mê đắm trong canh bạc thâu đêm, thậm chí trong những ngày xuân về.

Hồi đó, con chỉ mới 9 tuổi, cũng chỉ biết sợ và ghét bố vô cùng. Mỗi lần bố nói gì con đều cãi lại, không còn nghe lời bố nữa. Vậy mà, trong lần đi Hà Nội làm ăn, bố đã mua về cho con chiếc cặp da màu xanh lam 25.000 đồng. Con rất vui mừng với chiếc cặp mới. Con cứ ôm cặp đi ra đi vào mãi, miệng cười vui. Hàng ngày, khi ở nhà, con phụ mẹ hầu hết mọi công việc, từ cơm nước đến quét dọn sân vườn. Nhưng có một lần, mẹ và các em đều về ngoại, chỉ còn mình con với bố ở nhà. Con thấy sợ và buồn lắm vì con vẫn ghét bố. Trời đã nhá nhem tối mà bố vẫn cuốc đất ngoài vườn. Sau đó, bố bảo con: “Để bố nấu cơm cho. Bố cho con đi xem phim đấy”. Ăn xong, bố cũng “giành” rửa bát, để con học bài. Nhưng sau chuyện đó, suy nghĩ của con vẫn không thay đổi, con vẫn ghét bố. Con đã không hề biết, ngày xưa bố từng đi bộ đội và bị thất lạc hết giấy tờ. Từ đó, vì quá buồn chán mà bố tìm đến rượu.

Mười mấy năm trôi qua, giờ con cũng đã lớn và bố cũng đã già đi nhiều. Con không còn ghét bố, không còn có suy nghĩ của một đứa trẻ năm nào. Con thấy thương bố bởi con biết: thật sự bố hiền và thương các con. Càng nghĩ về ngày xưa, con càng ân hận và thấy có lỗi với bố. Con đã bỏ chiếc cặp da màu xanh lâu lắm rồi, giá con có thể tìm lại và giữ gìn nó như báu vật của riêng mình. Tuổi thơ đã khép lại từ lâu, giờ con là một sinh viên, nhưng những chuyện đã qua vẫn để lại trong con bao trăn trở: “Con phải làm sao cho bố mẹ bớt khổ và luôn được khỏe mạnh?”. Mỗi lần về nhà thấy bố mẹ ngày một già nua, đôi bàn tay gân guốc, tóc càng nhiều sợi bạc, con lại sợ. Sợ một ngày bố mẹ không còn nữa, chắc con sẽ đau đớn vô cùng. Con ước mình có thể quay về thời thơ ấu để chỉ nói một câu: “Con rất thương bố mẹ!”.

Thời gian như tên bay, chẳng bao giờ lấy lại được. Con sẽ không quên những ngày thơ ấu, quên chiếc cặp da màu xanh lam ấy. Nhưng con sẽ cố gắng theo dấu chân Phật để có được một cuộc sống thanh cao, an lành, mang ân đức báo đền phần nào công ơn sinh thành của bố mẹ.

 

Tác giả bài viết: Liên Hương
Nguồn tin: Chùa Hoằng Pháp
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 

Giới thiệu

Giới thiệu về Thiền Lâm

LỜI NGỎ Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Kính bạch chư Tôn đức Tăng Ni ! Kính thưa quý Phật tử và quý Thiện hữu tri thức ! Trong cuộc sống hiện đại, con người luôn bị thôi thúc, cuốn hút bởi rất nhiều thông tin từ mọi hướng nhưng không ai trong chúng ta lại không nhìn nhận rằng, công nghệ...

Thống kê

  • Đang truy cập: 360
  • Hôm nay: 90938
  • Tháng hiện tại: 847336
  • Tổng lượt truy cập: 60287353

Tin xem nhiều

Xem bản: Desktop | Mobile