Nguyền mong thân cận minh sư, quả Bồ Đề một đêm mà chín. Phúc gặp tình cờ tri thức, hoa Ưu Đàm mấy kiếp đâm bông.
Rss Feed

Con thuyền đại đạo - Phần 2

Đăng lúc: Chủ nhật - 25/12/2011 11:00 - Người đăng bài viết: Tịnh Cường
Con thuyền đại đạo - Phần 2

Con thuyền đại đạo - Phần 2

Máy Đạo không xa xôi, Quay đầu lại thấy rồi; Thấy ra mau hay chậm, Là do sức tỉnh hồi. Thanh-Sĩ

Con thuyền đại đạo - Phần 2

***

Chưa tu ruộng phước leo heo,

Tu rồi ruộng phước dồi dào trái bông.

Chưa tu khô héo trong lòng,

Tu rồi tươi tỉnh từ trong chí ngoài.

Chưa tu chim thiếu cánh bay,

Tu rồi rồng được thêm mây phủ vào.

Chưa tu cao thấp nghèo giàu,

Tu rồi bình đẳng với nhau một niềm.

Chưa tu còn chịu ngồi im,

530. Tu rồi Nam Bắc kiếm tìm chúng sanh.

Chưa tu quên kiếp mỏng mành,

Tu rồi thấy kiếp phù sanh vô thường.

Chưa tu gây việc chiến trường,

Tu rồi không ngớt chủ trương hòa bình.

Chưa tu còn muốn sát sinh,

Tu rồi bỏ hết tánh tình hại nhơn.

Chưa tu còn kể công ơn,

Tu rồi cứu giúp không cần đền chi.

Chưa tu việc phải bỏ đi,

540. Tu rồi việc phải nhớ ghi để làm.

Chưa tu nghe đạo không ham,

Tu rồi nghe đạo như sam không rời.

Chưa tu lo việc ăn chơi,

Tu rồi lo việc đổi đời tốt ra.

Chưa tu chỉ biết nôm na,

Tu rồi thì phải hiểu ra thật nhiều.

Chưa tu trí huệ mòn tiêu,

Tu rồi trí huệ phải siêu hơn người.

Chưa tu không biết hổ ngươi,

550. Tu rồi biết thẹn khi người mình sai.

Chưa tu còn phó rủi may,

Tu rồi họa phước tự tay mình cầm.

Chưa tu để mất đạo tâm,

Tu rồi tìm cách gieo mầm từ bi.

Chưa tu khổ chúng lơ đi,

Tu rồi thấy khổ chúng thì động tâm.

Chưa tu thấy của muốn xâm,

Tu rồi thấy của bỏ nằm cũng ngơ.

Chưa tu để nước nguy cơ,

560. Tu rồi lo gỡ mối tơ dân tình.

Chưa tu sợ khổ cho mình,

Tu rồi sẵn dạ hy sinh cho đời.

Chưa tu dân ý để lơi,

Tu rồi dân ý khắp nơi buộc vào.

Chưa tu còn xé xâu nhau,

Tu rồi tránh việc cò ngao tranh giành.

Chưa tu bỏ việc nhơn sanh,

Tu rồi dân chúng rách lành biết lo.

Chưa tu lo một mình no,

570. Tu rồi lo mọi người cho ấm lòng.

Chưa tu bỏ phế ruộng đồng,

Tu rồi giục thúc người trồng lúa khoai.

Chưa tu cảnh sống biệt sai,

Tu rồi cảnh sống muốn ai cũng bằng.

Chưa tu còn muốn riêng ăn,

Tu rồi hột muối cũng còn chia đôi.

Chưa tu xã hội bỏ trôi,

Tu rồi xã hội tài bồi phồn vinh.

Chưa tu tưởng đạo làm thinh,

580. Tu rồi mới biết đạo hành động luôn.

Chưa tu cho đạo mê cuồng,

Tu rồi biết đạo tỉnh tuồng dường bao.

Chưa tu biết một đồng bào,

Tu rồi biết đến năm châu nhơn loài.

Chưa tu tưởng một mình tài,

Tu rồi biết kẻ cũng hay như mình.

Chưa tu thấy yếu không binh,

Tu rồi thấy yếu động tình chở che.

Chưa tu lấy mạnh hâm he,

590. Tu rồi lấy mạnh ra che chở người.

Chưa tu việc nghĩa còn lười,

Tu rồi việc nghĩa không rời lòng lo.

Chưa tu thấy đạo không to,

Tu rồi thấy đạo lớn đo không cùng.

Chưa tu mình lỗi tự dung,

Tu rồi mình lỗi tự trừng trị ngay.

Chưa tu phản tỉnh ít thay,

Tu rồi phản tỉnh mỗi ngày không quên.

Chưa tu ít xét hư nên,

600. Tu rồi tội phước đặt trên tấm lòng.

Chưa tu còn dạ bưởi bồng,

Tu rồi sống chết một lòng sắt đinh.

Chưa tu ít đọc kệ kinh,

Tu rồi kinh kệ cố tình xem luôn.

Chưa tu uống nước quên nguồn,

Tu rồi ăn trái nhớ ơn người trồng.

Chưa tu tự ái đầy lòng,

Tu rồi lấy lẽ chánh công làm đầu.

Chưa tu hay tánh buồn rầu,

610. Tu rồi thường tập lúc nào cũng vui.

Chưa tu như lửa còn vùi,

Tu rồi như nước ngọt bùi trong tâm.

Chưa tu tức giận dễ lâm,

Tu rồi tức giận khó chăm đốt lòng.

Chưa tu ít tánh cẩn phòng,

Tu rồi dè dặt trong lòng nhớ luôn.

Chưa tu như cọp sổ chuồng.

Tu rồi lấy trí làm cương ngựa lòng.

Chưa tu ít giữ gia phong,

620. Tu rồi chẳng để lỗi trong luân thường.

Chưa tu ít biết kính nhường,

Tu rồi lễ phép luôn luôn giữ gìn.

Chưa tu còn thiếu tự tin,

Tu rồi biết lấy sức mình làm nên.

Chưa tu nhơn đạo còn quên,

Tu rồi nhơn đạo lo đền đáp xong.

Chưa tu không sửa trau lòng,

Tu rồi lo điểm tô trong tánh tình.

Chưa tu hèn yếu lòng mình,

630. Tu rồi cứng cỏi trước tình cảnh nguy.

Chưa tu còn sợ hàn vi,

Tu rồi chỉ sợ đạo nghì dở dang.

Chưa tu thấy khó thì than,

Tu rồi thấy khó cố tràn lướt qua.

Chưa tu lo hẹp trong nhà,

Tu rồi biết nghĩ rộng xa đến ngoài,

Chưa tu ít giúp đỡ ai,

Tu rồi thì chẳng hở tay giúp giùm.

Chưa tu nợ thế lùm tum,

640. Tu rồi lo gỡ cho xong nghiệp đời.

Chưa tu còn thích ăn chơi,

Tu rồi chỉ muốn cứu đời trầm luân.

Chưa tu quyến luyến hồng trần,

Tu rồi cõi thế khi cần bỏ ngay.

Chưa tu chỉ biết đời nay,

Tu rồi biết đến lâu dài đời sau.

Chưa tu không thấy trần lao,

Tu rồi thấy rõ chiêm bao cảnh phàm.

Chưa tu riêng lợi thì ham,

650. Tu rồi riêng lợi không làm chi vui.

Chưa tu đạo chẳng biết mùi,

Tu rồi mùi đạo vô hồi thơm tho.

Chưa tu không biết đường dò,

Tu rồi thấy kệ kinh cho bến bờ.

Chưa tu kinh nghĩa còn mờ,

Tu rồi kinh nghĩa hiểu ra tinh tường.

Chưa tu dễ bước lạc đường,

Tu rồi dạo khắp mười phương không lầm.

Chưa tu sống cảnh mê tâm,

660. Tu rồi sống cảnh giác thâm hữu tình.

Chưa tu chưa thấy Phật linh,

Tu rồi mới thấy Phật minh vô cùng.

Chưa tu hành thiện ngại ngùng,

Tu rồi hành thiện vô cùng nhiệt tâm.

Chưa tu giống Phật không ngâm,

Tu rồi giống Phật cố làm cho lên.

Chưa tu hiếu đạo còn quên,

Tu rồi hiếu đạo ngày đêm nhớ hoài.

Chưa tu chưa thấy lạc loài,

670. Tu rồi thấy rõ kiếp đày lẻ loi.

Chưa tu đời khổ ít soi,

Tu rồi thấy khổ mỗi người chịu riêng.

Chưa tu tạo khổ lưu niên,

Tu rồi biết đoạn nghiệp duyên sau nầy.

Chưa tu gây nợ không hay,

Tu rồi nợ thế chưa gây biết rồi.

Chưa tu giống ác đâm chồi,

Tu rồi giống ác lần hồi tiêu đi.

Chưa tu ác khí phủ vi,

680. Tu rồi ác khí tẩu phi không còn.

Chưa tu tội lớn phước mòn,

Tu rồi phước lớn tội thon nhỏ lần.

Chưa tu như vật thiêu thân,

Tu rồi như phụng chín từng mây cao.

Chưa tu thường rước họa vào,

Tu rồi thì biết đón rào nạn tai.

Chưa tu sống đọa chết đày,

Tu rồi sống ở thác quày về ngôi.

Chưa tu bị nghiệp cuốn lôi,

690. Tu rồi nghiệp chẳng còn nơi bám vào.

Chưa tu vào khổ ra đau,

Tu rồi đau khổ ra vào sạch không.

Chưa tu không chủ được lòng,

Tu rồi tự chủ ở trong tâm hồn.

Chưa tu thần trí ám hôn,

Tu rồi thì phải trí thần quang minh.

Chưa tu còn nhẹ lòng tin,

Tu rồi bình tĩnh phân minh rõ ràng.

Chưa tu mây vọng chưa tan,

700. Tu rồi phải lột sạch màn vô minh.

Chưa tu chưa thấy lòng mình,

Tu rồi thấy rõ dạng hình của tâm.

Chưa tu bốn vách còn nằm,

Tu rồi bốn vách nhảy phăng ra ngoài.

Chưa tu dễ loạn mắt tai,

Tu rồi tai mắt khó lay chuyển lòng.

Chưa tu như thể bướm ong,

Tu rồi như thể gió dông trên cành.

Chưa tu vật cảm tình sanh,

710. Tu rồi vật cảm trí minh chánh tà.

Chưa tu Phật vắng trong nhà,

Tu rồi Phật chẳng đi xa ngày nào.

Chưa tu vật dục khát khao,

Tu rồi vật dục không nao núng lòng.

Chưa tu như trứng bỏ không,

Tu rồi như trứng nằm trong mẹ gà.

Chưa tu người hóa ra ma,

Tu rồi người đổi thành ra Phật Thần.

Chưa tu xác tục hồn trần,

720. Tu rồi xác tục hồn Thần Phật Tiên.

Chưa tu bị khóa còn xiềng,

Tu rồi mở khóa có thuyền chở đi.

Chưa tu cái buộc cái trì,

Tu rồi lòng chẳng sự chi buộc ràng.

Chưa tu hành động hoang mang,

Tu rồi hành động có đàng lối đi.

Chưa tu hoàn cảnh chỉ huy,

Tu rồi hoàn cảnh khó di chuyển mình.

Chưa tu vì nặng phàm tình,

730. Tu rồi thấy kiếp phù sinh ra gì.

Chưa tu vì quá mê si,

Tu rồi thấy chẳng vật chi bận lòng.

Chưa tu vì mến bạc đồng,

Tu rồi thấy bạc nó không cứu mình.

Chưa tu chỉ biết hữu hình,

Tu rồi biết đến vô sinh cõi ngoài.

Chưa tu chờ chết quỉ lai,

Tu rồi chờ mãn kiếp đày Phật qui.

Chưa tu nguồn cội quên đi,

740. Tu rồi nguồn cội biết tri lối về.

Chưa tu lạc vạn đường mê,

Tu rồi thấy rõ kiểng quê khứ hồi.

Chưa tu như cá mê mồi,

Tu rồi như thể trăng trôi trên giòng.

Chưa tu đời chẳng hề xong,

Tu rồi đời chẳng đèo bồng sự chi.

Chưa tu đành chịu rã thi,

Tu rồi thi rã nhưng kỳ thật không.

Chưa tu thật tướng khó trông,

750. Tu rồi thật tướng nhìn thông tận nguồn.

Chưa tu khi chết rối cuồng,

Tu rồi khi chết tỉnh tuồng như không.

Chưa tu chết chẳng thỏa lòng,

Tu rồi chết được yên trong tâm hồn.

Chưa tu chịu mãi vong tồn,

Tu rồi ra được ngoài vòng tử sanh.

Chưa tu chưa khỏi sầu thành,

Tu rồi vĩnh cửu nương mình Lạc bang.

Chưa tu hết hiệp rồi tan,

760. Tu rồi tan hiệp thế gian không còn.

Chưa tu huệ mạng lần mòn,

Tu rồi huệ mạng vuông tròn hiển khai.

Chưa tu nợ khổ kéo dài,

Tu rồi nợ khổ một ngày ngắn đi.

Chưa tu đọa kiếp trường kỳ,

Tu rồi kiếp đọa mãn đi không còn.

Chưa tu tông tổ héo don,

Tu rồi tông tổ cũng đồng siêu thăng.

Chưa tu lũy thế sầu tăng,

770. Tu rồi lũy thế như đăng đốt chuyền.

Chưa tu chẳng tự độ yên,

Tu rồi sẽ được thừa duyên cứu người.

Chưa tu thân rã hồn rời,

Tu rồi thân rã hồn ngồi tòa sen.

Chưa tu thân chiếu tối đen,

Tu rồi thân chiếu hơn đèn sáng trưng.

Chưa tu ma quỉ còn gần,

Tu rồi ma quỉ hoảng thần chạy xa.

Chưa tu xa Phật gần ma,

780. Tu rồi gần Phật xa tà ma đi.

Chưa tu chưa rõ huyền vi,

Tu rồi diệu pháp Mâu ni thấm nhuần.

Chưa tu tai mắt như vừng,

Tu rồi thông việc chưa từng được thông.

Chưa tu còn tiểu ti lòng,

Tu rồi mở chí đại đồng từ bi.

Chưa tu kinh kệ bất tri,

Tu rồi kinh kệ khắc ghi trong lòng.

Chưa tu nay bưởi mai bòng,

790. Tu rồi như thể bá tòng luôn xanh.

Chưa tu không thiết sự lành,

Tu rồi sự thiện chặt gìn trong tâm.

Chưa tu giống thiện chưa ngâm,

Tu rồi giống thiện nảy mầm lớn lên.

Chưa tu việc Phật thường quên,

Tu rồi việc Phật luôn bên đáy lòng.

Chưa tu quên kiếp trần hồng,

Tu rồi nhớ kiếp tạm không lâu bền.

Chưa tu sanh tử bỏ quên,

800. Tu rồi sanh tử là tên đứng đầu.

Chưa tu bỉ ngạn rút cầu,

Tu rồi bỉ ngạn cố bâu cho gần.

Chưa tu chỉ biết giả thân,

Tu rồi lấy giả độ chân đời mình.

Chưa tu tưởng Phật xa nghìn,

Tu rồi thấy Phật với mình không xa.

Chưa tu tự độ chưa qua,

Tu rồi tự độ, độ tha đầy lòng.

Chưa tu ma Phật không thông,

810. Tu rồi ma Phật được trông thấy rành.

Chưa tu không thấy khổ sanh,

Tu rồi sanh khổ thấy rành từng li.

Chưa tu chưa thấy mê si,

Tu rồi thấy rõ những gì vô minh.

Chưa tu quên mở tâm linh,

Tu rồi lo mở tánh mình không quên.

Chưa tu tâm niệm bấp bênh,

Tu rồi tâm niệm như trên thạch bàn.

Chưa tu buộc nợ làn khang,

820. Tu rồi nợ gỡ không toan buộc vào.

Chưa tu còn tánh hùng hào,

Tu rồi chỉ một lòng giàu từ bi.

Chưa tu nhân quả còn nghi,

Tu rồi nhân quả biết tri ba đời.

Chưa tu tưởng kiếp thảnh thơi,

Tu rồi thấy rõ kiếp đời lao lung.

Chưa tu để khổ đến cùng,

Tu rồi cố sức vẫy vùng cho ra.

Chưa tu không thấy mình già,

830. Tu rồi thấy kiếp như hoa phải tàn.

Chưa tu không thấy tuần hoàn,

Tu rồi thấy rõ nghiệp oan xây vần.

Chưa tu tưởng chẳng mắt thần,

Tu rồi thấy rõ cái cân thiên đình.

Chưa tu còn dối lòng mình,

Tu rồi mình chẳng để sinh dối lòng.

Chưa tu trời rộng thấy không,

Tu rồi trời rộng thấy đông Thánh Thần.

Chưa tu thân chỉ thấy thân,

840. Tu rồi thân thấy có chơn linh hồn.

Chưa tu chưa rõ vong tồn,

Tu rồi biết chết nhưng hồn không tiêu.

Chưa tu chẳng thiết cầu siêu,

Tu rồi cần độ cho tiêu nghiệp đày.

Chưa tu chẳng thấy đầu thai,

Tu rồi thấy việc sanh lai hồng trần.

Chưa tu cứ để chết dần,

Tu rồi lấy chết đổi thân sống còn.

Chưa tu vào cúi ra lòn,

850. Tu rồi lánh kiếp vô thường khiến sai.

Chưa tu ăn một trả hai,

Tu rồi thì chẳng còn vay một điều.

Chưa tu nhiều việc làm liều,

Tu rồi thiện ác bao nhiêu định rành.

Chưa tu khi kẻ tu hành,

Tu rồi thấy kẻ làm lành kính yêu.

Chưa tu ý quấy hay chiều,

Tu rồi ý quấy một điều không theo.

Chưa tu dữ tợ hùm beo,

860. Tu rồi hiền tợ tượng treo Phật bàn.

Chưa tu không giúp thế gian,

Tu rồi tìm cách mở đàng độ dân.

Chưa tu còn tánh phàm trần,

Tu rồi như tánh Phật Thần từ bi.

Chưa tu mặc kệ ai nguy,

Tu rồi thấy kẻ khổ thì giúp ngay.

Chưa tu vật chất khiến sai,

Tu rồi vật chất không lay được lòng.

Chưa tu còn nhiễm hơi đồng,

870. Tu rồi bạc khó xui lòng bất minh.

Chưa tu hiếu sát đầy tình,

Tu rồi tập tánh hiếu sinh một niềm.

Chưa tu Tịnh độ không tìm,

Tu rồi Tịnh độ ngày đêm cầu về.

Chưa tu trần tục còn mê,

Tu rồi trần tục không hề say sưa.

Chưa tu mỗi việc mỗi ưa,

Tu rồi biết nhịn biết chừa muốn ham.

Chưa tu đầy dẫy tánh tham,

880. Tu rồi tham tánh đổi làm thí tâm.

Chưa tu huệ mạng tiêu trầm,

Tu rồi huệ mạng cố làm sáng lên.

Chưa tu còn ngả một bên,

Tu rồi đứng thẳng ngay trên đại đồng.

Chưa tu hoang phế cõi lòng,

Tu rồi lòng có chủ ông tại nhà.

Chưa tu như bịnh trầm kha,

Tu rồi như có ma ha cam lồ.

Chưa tu còn lạc tam đồ,

890. Tu rồi phải vượt khỏi cơ luân hồi.

Chưa tu chìm nổi không thôi,

Tu rồi thì kiếp lưng vơi chẳng còn.

Chưa tu nghiệp tội khó mòn,

Tu rồi nghiệp tội như hòn sương mai.

Chưa tu tâm khó thể khai,

Tu rồi như rút then gài nơi tâm.

Chưa tu đạo chẳng lo tầm,

Tu rồi đi đứng ngồi nằm đều tu.

Chưa tu quên phá trí ngu,

900. Tu rồi cố vẹt mây mù trong tâm.

Chưa tu chỉ thấy hương trầm,

Tu rồi hương khói thấy tâm ẩn vào.

Chưa tu lòng chẳng quí bao,

Tu rồi lòng thấy giá cao vô cùng.

Chưa tu xử thế lạnh lùng,

Tu rồi xử thế mặn nồng kính yêu.

Chưa tu còn tánh tự kiêu,

Tu rồi càng phải biết điều tự khiêm.

Chưa tu kim cổ ít tìm,

910. Tu rồi lấy việc cổ kim soi mình.

Chưa tu suy nhược ý tình,

Tu rồi tình ý sắc đinh cang cường.

Chưa tu ít chịu suy lường,

Tu rồi thường xét mọi đường thật hư.

Chưa tu biết quấy không trừ,

Tu rồi biết quấy tự cư xử liền.

Chưa tu đời dễ làm ghiền,

Tu rồi không để đời khiên dẫn lòng.

Chưa tu nhơ nhớp chập chồng,

920. Tu rồi thì phải lóng trong tâm hồn.

Chưa tu như lúc huỳnh hôn,

Tu rồi như thể trời cơn minh bình.

Chưa tu mình chẳng hiểu mình,

Tu rồi mình hiểu rõ tình mình hơn.

Chưa tu còn tiếng ác nhơn,

Tu rồi phải đổi danh thơm sĩ hiền.

Chưa tu tâm niệm đảo điên,

Tu rồi tâm niệm bình yên vững vàng.

Chưa tu ăn nói bướng càng,

930. Tu rồi ăn nói đàng hoàng phân minh.

Chưa tu còn kém đức tin,

Tu rồi tâm đức kiên trinh đủ đầy.

Chưa tu muốn một mình hay,

Tu rồi muốn khắp người tài như nhau.

Chưa tu phân biệt nghèo giàu,

Tu rồi bần phú như nhau đồng quyền.

Chưa tu luật kém hơn tiền,

Tu rồi tiền phải tùng quyền luật nghi.

Chưa tu bổn phận trốn đi,

940. Tu rồi bổn phận biết tri để làm.

Chưa tu phàm cứ để phàm,

Tu rồi phàm cố đổi làm Thánh Tiên.

Chưa tu thấy sống tư riêng,

Tu rồi thấy sống quan liên với người.

Chưa tu xã hội bỏ rơi,

Tu rồi xã hội loài người biết lo.

Chưa tu mặc kẻ đói no,

Tu rồi no đói biết lo cho người.

Chưa tu việc nghĩa biếng lười,

950. Tu rồi việc nghĩa vui tươi lo làm.

Chưa tu còn nói bắc nam,

Tu rồi nam bắc chỉ là một thôi.

Chưa tu non nước bỏ trôi,

Tu rồi non nước tài bồi cho hưng.

Chưa tu trước nghĩ cho thân,

Tu rồi trước nghĩ cho dân phần nhiều.

Chưa tu lễ nghĩa bỏ liều,

Tu rồi lễ nghĩa sớm chiều giồi trau.

Chưa tu còn tiếng hỗn hào,

960. Tu rồi ai cũng ngọt ngào dạ thưa.

Chưa tu còn cảnh gạt lừa,

Tu rồi ai cũng bán mua chơn thành.

Chưa tu bè phái ghét ganh,

Tu rồi bè phái không sanh ghen hờn.

Chưa tu tình nghĩa phai lờn,

Tu rồi tình nghĩa keo sơn một niềm.

Chưa tu khổ chúng để im,

Tu rồi khổ chúng cố tìm cứu ra.

Chưa tu háo chiến hơn hòa,

970. Tu rồi hòa ái hơn là chiến tranh.

Chưa tu bỏ việc nhơn sanh,

Tu rồi tạo việc ấm lành cho dân.

Chưa tu trí đức không cần,

Tu rồi trí đức thập phần quan tâm.

Chưa tu còn nạn lấn xâm,

Tu rồi xâm lấn cố làm cho tiêu.

Chưa tu nhơn loại kém yêu,

Tu rồi nhơn loại nâng niu tận tình.

Chưa tu còn muốn đao binh,

980. Tu rồi không muốn cảnh tình can qua.

Chưa tu thấy chết lơ là,

Tu rồi thấy chết xót xa đời người.

Chưa tu tạo khóc hơn cười,

Tu rồi thường muốn cho người đều vui.

Chưa tu tưởng đạo đi lùi,

Tu rồi thấy đạo bảo người tiến xa.

Chưa tu tưởng đạo quến ma,

Tu rồi thấy đạo vạch ra Phật đài.

Chưa tu đạo chẳng đoái hoài,

990. Tu rồi thấy đạo mở khai đường về.

Chưa tu cho đạo là mê,

Tu rồi thấy đạo là quê cảnh mình.

Chưa tu lời Phật không tin,

Tu rồi lời Phật đem in trong lòng.

Chưa tu tưởng đạo là ngông,

Tu rồi thấy đạo khai thông tâm hồn.

Chưa tu tưởng đạo cuồng ngôn,

Tu rồi thấy đạo là chơn pháp mầu.

Chưa tu đạo chẳng tâm cầu,

1000. Tu rồi thấy đạo cao sâu đáng tìm.

Chưa tu tưởng đạo lim dim,

Tu rồi thấy đạo oai nghiêm nhãn thần.

Chưa tu tưởng đạo làm bần,

Tu rồi thấy đạo giúp dân phú cường.

Chưa tu rời rạt thôn hương,

Tu rồi làng xóm tình thương đậm đà.

Chưa tu chỉ hiểu riêng ta,

Tu rồi được hiểu rộng ra muôn người.

Chưa tu ít biết hổ ngươi,

1010. Tu rồi mình biết chê cười mình hư.

Chưa tu lòng tợ cẩu trư,

Tu rồi lòng đổi ra như tiên rồng.

Chưa tu Trời Phật tưởng không,

Tu rồi Trời Phật thấy trong tâm người.

Chưa tu nghe đạo thì cười,

Tu rồi nghe đạo nhận lời cao siêu.

Chưa tu lòng tợ lửa thiêu,

Tu rồi lòng thấy như chiều gió qua.

Chưa tu người thấy người, ta,

1020. Tu rồi người thấy Phật ma khác lòng.

Chưa tu người chết tưởng không,

Tu rồi người chết thấy tròng kiếp sau.

Chưa tu như cá trong ao,

Tu rồi như cá mình lau suối thần.

Chưa tu ở mãi cõi trần,

Tu rồi nhứt định gởi thân Phật đài.

Chưa tu thần chết vãng lai,

Tu rồi thần chết chạy dài một khi.

Chưa tu vô đạo vô nghì,

1030. Tu rồi hữu đạo hữu tri nghĩa tình.

Chưa tu lòng thật xa mình,

Tu rồi mình được biết tin nơi lòng.

Chưa tu mây án bóng hồng,

Tu rồi thấy tận đáy lòng Hằng Nga.

Chưa tu thấy Phật ở xa,

Tu rồi thấy Phật hiện ra bên mình .

Chưa tu Phật cách muôn nghìn,

Tu rồi Phật trước tâm tình một ly.

Chưa tu lối quỉ thường đi,

1040. Tu rồi đường Phật tập qui một lòng.

Chưa tu Phật có tưởng không,

Tu rồi thấy Phật đầy trong hoàn cầu.

Chưa tu không thấy đạo mầu,

Tu rồi thấy đạo cao sâu diệu huyền.

Chưa tu khô hạn tâm điền,

Tu rồi tâm địa trở nên tươi nhuần.

Chưa tu quen lạ còn phân,

Tu rồi quen lạ muốn thân một niềm.

Chưa tu ai giỏi thì dìm,

1050. Tu rồi ai giỏi thì tìm học theo.

Chưa tu còn ý nại xeo,

Tu rồi trách nhiệm biết đeo trong lòng.

Chưa tu nhát trước lẽ công,

Tu rồi công nghĩa lòng không rụt rè.

Chưa tu thấy yếu hiếp đè,

Tu rồi thấy yếu thì che chở dùm.

Chưa tu còn muốn trăng cùm,

Tu rồi không muốn việc còng trói ai.

Chưa tu đem kẻ đọa đày,

1060. Tu rồi không muốn cho ai cực hình

Chưa tu giải khổ riêng mình,

Tu rồi giải khổ nhân sinh khắp cùng.

Chưa tu mặc kệ ai hung,

Tu rồi chẳng muốn người lung lạc người.

Chưa tu học kẻ sợ cười,

Tu rồi vui học những người mình thua.

Chưa tu còn chịu nịnh lùa,

Tu rồi không muốn a dua người nào.

Chưa tu ít tánh hiệp hào,

1070. Tu rồi hào hiệp dồi dào trong tâm.

Chưa tu lời phải giả câm,

Tu rồi lời phải thì hầm nói lên.

Chưa tu lẽ phải bỏ quên,

Tu rồi lẽ phải cố bênh đến cùng.

Tác giả bài viết: Thanh sĩ Thích Huệ Duyên
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 

Giới thiệu

Tổ Truyền Đăng

Đức Phật Thích Ca Mâu Ni Cách nay 2556 năm 1. TỔ MA HA CA DIẾP Đồng thời đức Phật 2. TỔ A NAN Sanh sau Phật 30 năm 3. Tổ Thương-Na-Hòa-Tu ( Sanakavasa)  Thế kỷ đầu sau Phật Niết-bàn 4. Tổ Ưu-Ba-Cúc-Đa (Upagupta)  Cuối thế kỷ thứ nhất sau Phật Niết-bàn 5. Tổ...

Thống kê

  • Đang truy cập: 51
  • Hôm nay: 17540
  • Tháng hiện tại: 217871
  • Tổng lượt truy cập: 59657888

Tin xem nhiều

Xem bản: Desktop | Mobile