Quán chiếu và thực hành

Thực hành và quán chiếu ví như tự mình nếm hương vị của trái cây, để biết ngon ngọt của nó, tự mình sàn đập hạt thóc để có gạo và tự mình nấu để có cơm ăn.
Quán chiếu và thực hành

Nguyên nhân của tất cả rối rấm bất tận trên thế gian này....là tự ngã. Tự ngã là cái tôi thuộc về tôi, thật ra nó chỉ là cái vỏ bên ngoài. Chúng ta lột bỏ lần để có thể thấy và nhận ra được cái cốt tủy bất sinh bất diệt.

Nhận ra sự thật sâu xa tất cả nguồn gốc điều từ thân và tâm, quán chiếu Tâm là Tâm và thân thể là thân thể, mọi cảm xúc luôn hiện lên luôn mang hai thái cực, lúc khổ đau khi hạnh phúc... Nếu chúng ta cứ xoay quanh với nó khó mà thoát ra khỏi vướng mắc của thế gian. Quán chiếu giúp chúng ta nhìn ra sự thật vô thường của thân thể, và biết rõ cách để vượt qua khổ đau, hãy nhìn vào tự ngã nó rỗng không, không có cố định, và khi còn tự ngã thì còn sở hữu, trở thành và mong muốn.

Thực hành và quán chiếu ví như tự mình nếm hương vị của trái cây, để biết ngon ngọt của nó, tự mình sàn đập hạt thóc để có gạo và tự mình nấu để có cơm ăn. Không ai muốn khổ, và ai cũng muốn mình hạnh phúc, nhưng phiền não khổ đau cứ tới. Để cảm nhận ra khổ đau và hạnh phúc phải có cái tôi, của tôi, phải có cái hình thức bên ngoài này.... và chúng ta nhìn nó thật rõ ràng nó đang luyến tiếc vui thích, chán ghét, thù hận, và chúng ta giải quyết nó ngay tại chổ... nó tan biến. Chúng ta khó buông bỏ tự ngã và không nhận ra cái nguy hại do hiểu biết mờ mịt với nó.

Khi nghe âm thanh hãy để chúng trôi qua, khi mũi ngửi, khi xúc chạm hãy để chúng tự nhiên với công việc của chúng, vì tất cả điều là công việc của cái tôi ở bên ngoài.... Chỉ cái duy nhất làm người biết, biết và không nắm giữ cái biết. Và đó là cách để vượt lên khỏi khổ đau... Con người thường thì bị chìm đắm trong lời khen tặng, tước vị, coi mình là lớn lao, họ không xem xét cái tôi là gì? từ đâu đến? và nhìn ra ai cũng có như vậy, sinh từ lúc đầu, thay đổi lớn lên lúc giữa, và diệt vào lúc cuối! Con người chúng ta chẳng có là cái gì cả, nhìn ra được điều này chúng ta có sự mãn nguyện và bình an.

Quán chiếu và thực hành ngay tự giây phút này...

Tác giả bài viết: Trần Văn Phạm