Cha là Cha của Con

“Ba thương con vì con giống mẹ. Mẹ thương con vì con giống ba.”

Từ lúc bé cho đến khi lớn khôn, con đã không nhận được tình thương của cha. Vì cha nghĩ con là đứa con hoang, đứa con riêng của mẹ. Con cũng không giống ai bên phía nội, nên suốt mười mấy năm qua, cha càng lạnh nhạt. Con đã sống trong buồn tủi vì thiếu thốn tình thương của cha. Mong sao qua những dòng thư này, con có thể nói được những tâm tình với cha mà bấy lâu con giấu kín.

Cha ơi! Suốt 19 năm qua, con không nhận được tình thương của cha. Nhưng con vẫn cố gắng chờ đợi, mong sẽ có một ngày cha sẽ chấp nhận con. Con cảm thấy tủi thân khi bạn con được cha đưa đi học và đón về. Còn con, từ bé đến khi học lớp 12, con chỉ một mình đi bộ, đi xe buýt hay xe đạp điện. Con ao ước dù chỉ một lần, cha đi họp phụ huynh và chở con đến trường. Chỉ là một ước ao nhỏ nhoi nhưng con vẫn không thể nào có được. Con đã cố gắng học thật giỏi để cha được vui và đón nhận con. Khi được phần thưởng, con mang giấy khen về chờ đợi một lời khen của cha. Nhưng lời khen đó con đã đợi suốt mười mấy năm mà vẫn chưa được nghe. Cha ơi! Hãy cho con biết con phải làm gì để nhận được tình thương của cha. Con khao khát có được sự quan tâm của cha.

Khi con tham gia Khóa tu mùa hè, con được nghe ĐĐ. Thích Trí Chơn thuyết giảng về chủ đề Như vầng thái dương. Con đã khóc và thương cha nhiều hơn. Nhưng từ lâu con đã sống trong sự thiếu vắng tình thương của vầng thái dương ấy. Cha ơi, con mong cha đừng tiếp tục hành hạ và đánh đập mẹ. Mẹ không làm điều gì có lỗi với cha, lỗi là ở con. Có phải rằng con đã sinh ra trên cõi đời này chỉ để trút thêm gánh nặng, gây thêm khổ đau cho mẹ, cho vai mẹ thêm gầy và mắt mẹ thêm buồn vì những trận đánh mắng của cha. Con hiểu rằng phận làm con, nếu hận cha đó là sự bất hiếu lớn nhất. Con không hận cha còn vì con nghĩ tất cả chỉ là hiểu lầm thôi. Cho nên, con không ganh tỵ khi cha thương em mà không thương con. Cha ơi! Mong cha hãy suy nghĩ lại. Mẹ con đã cực khổ “buôn gánh, bán bưng” để mưu sinh, tận tụy chăm lo cho gia đình và hết lòng chăm sóc cha. Làm sao mẹ lại là người ngoại tình hả cha? Làm sao con có thể là đứa con riêng của mẹ với người đàn ông khác? Dù cha có tỏ ra ghét bỏ con nhưng con vẫn nhận ra cha là một người sống tình cảm, rất yêu thương con cái. Con mong cha sẽ đọc được lá thư này của con, và sau khi đọc xong, con và mẹ mong nhận được sự yêu thương và quan tâm từ cha.

Cha ơi, đây là những dòng tâm sự và suy nghĩ tận đáy lòng con muốn gửi đến cha. Con cầu xin chư Phật, hãy cho cha hiểu được nỗi lòng của con. Con gái yêu cha mẹ!

MỤC LỤC

Tác giả bài viết: Nguyễn Thị Thúy Vy - Tp. Hồ Chí Minh

Nguồn tin: Chùa Hoằng Pháp