Mong Mẹ hãy tin Con

“Dẫu rằng mẹ là người nắm giữ con, nhưng con chính là người nắm giữ ước mơ và hy vọng của mẹ”.

Gửi mẹ kính yêu!

Thời gian thấm thoát qua đi, cũng đã gần sáu năm con sống xa mẹ. Hôm nay, con viết lên vài dòng, nhờ những trang thư này gửi đến mẹ tấm chân tình mà bấy lâu nay con không biết tâm sự cùng ai.

Sáu năm đối với mẹ con mình là quá dài, đúng không mẹ? Mẹ chờ đợi, con cũng đợi chờ ngày mẹ về đoàn tụ với gia đình. Con còn nhớ ngày con tiễn mẹ lên đường. Mẹ đã căn dặn con rất nhiều, con cũng đã khóc thật nhiều. Con nhớ lắm, nhớ ánh mắt mẹ dõi nhìn theo con, con chỉ biết đáp lại bằng những giọt nước mắt. Vậy là từ đó con đã sống xa mẹ. Một ngày, hai ngày, ba ngày… rồi nhiều ngày trôi qua, đêm nào con cũng nhớ mẹ, lo mẹ chỉ một mình không người chăm sóc. Không biết, đêm đến mẹ có lạnh không? Mẹ có ăn uống điều độ không? Nhiều câu trả lời “không” hiện ra trong đầu con, khiến tim con se thắt lại. Đau lắm mẹ ơi!

Từ bé, con đã thiếu thốn tình cha. Cha đã bỏ con đi từ lúc con còn nhỏ dại. Con đã thấy mình thật bất hạnh nhưng thật may mắn và hạnh phúc khi con vẫn còn có mẹ. Con đã lớn lên trong vòng tay yêu thương, chở che của mẹ. Mẹ đã chịu biết bao gian lao cực nhọc để con có được như ngày hôm nay. Cám ơn mẹ nhiều lắm!

Mẹ luôn dành những điều tốt đẹp đến với con, luôn quan tâm, chăm sóc, thương yêu, lo lắng cho con đủ điều. Có những lúc mẹ buồn, nhưng mẹ không hề cho con biết. Nhưng con vẫn nhận ra nỗi buồn ấy qua ánh mắt của mẹ. Chắc mẹ vẫn còn buồn và hận cha vì cha đã không làm tròn bổn phận. Nhưng mẹ ơi! Con luôn mong mẹ không còn buồn hận nữa. Hãy xem tất cả lỗi lầm của cha là do vô minh che lấp, khiến cha đã dấn thân vào con đường tội lỗi. Cha cũng là một người đau khổ, phải không mẹ! Từ khi cha mẹ chia tay, chưa bao giờ cha về thăm con. Tuy cha không tốt với con nhưng chưa bao giờ con hận cha. Con cũng thương cha như thương mẹ vậy. Có nhiều đêm, con mơ thấy gia đình mình đoàn tụ, cùng nhau đùa vui dưới mái nhà tuy nhỏ bé nhưng đầy tình yêu thương. Con ước rằng, giấc mơ đó sẽ thành hiện thực. Nhưng ước mong cũng chỉ là mong ước. Tuy vậy, con không hề cảm thấy cô đơn vì luôn có mẹ dõi theo trong mỗi bước con đi trên đường đời, luôn an ủi, động viên con trong những lúc khó khăn. Nhớ lại những đêm cha nhậu về, cha đánh đập, mắng chửi mẹ, con thấy thương mẹ vô cùng. Có lẽ, chưa bao giờ cha mang lại hạnh phúc thật sự cho mẹ. Nhưng mẹ biết không, cha đã để lại tình yêu thương trong mẹ, đó là con. Cha không mang đến cho mẹ hạnh phúc, nhưng con hứa với mẹ, con sẽ thay cha làm được điều đó. Mong mẹ hãy tin con! Mẹ luôn dạy con cách làm người để không coi thường, khinh khi, con luôn ghi lòng tạc dạ. Những lời dạy bảo đó sẽ luôn là hành trang để con vững bước trên đường đời, cố gắng nỗ lực vươn lên trong cuộc sống. Dù không ở cạnh mẹ nhưng con vẫn luôn dõi theo từng sự đổi thay trong cuộc sống của mẹ. Có một điều gì đó như thần giao cách cảm. Mẹ con mình luôn có trong nhau. Con luôn nghĩ đến mẹ, và gắng làm nhiều điều để mẹ được vui, để mẹ cảm nhận được sự yêu thương mà con dành cho mẹ.

Chỉ còn vài tháng nữa là mẹ trở về Việt Nam. Mong thời gian trôi qua thật nhanh để con được gặp mẹ và hét lên rằng: “Con yêu mẹ nhiều lắm! Mẹ ơi!”.

MỤC LỤC

Tác giả bài viết: Châu Thị Bích Thảo

Nguồn tin: Chùa Hoằng Pháp