Thư cho Ba

“Đối với mọi người, từ "cha" chỉ là một tên gọi khác của lòng yêu thương”.

Ba thương yêu!

Con là bé Vân đây ba à! Bảy hôm nay, ba chị em con đi dự Khóa tu mùa hè ở chùa Hoằng Pháp vui lắm! Nhưng niềm vui đó, lúc nào cũng đi đôi với nỗi nhớ nhà, nhớ ông bà nội và nhớ ba mẹ nữa!

Cả nhà mình vẫn khỏe phải không ba? Tiệm sửa xe của ba mấy hôm rồi có nhiều khách không? Mà ba ơi, ở nhà mưa có nhiều không? Ở Hoằng Pháp chiều nào cũng mưa hết. Có hôm trời mưa rất to, tầm tã cả buổi, như trút nước vậy đó. Những cơn mưa làm con nhớ lại cuộc sống ngày xưa của nhà mình quá! Lúc đó, ba mẹ mới ra ở riêng, đôi vợ chồng trẻ và một đứa con cùng sống trong căn nhà tranh nhỏ, dột trước, dột sau. Những đêm mưa lớn, là những đêm ba mẹ không ngủ. Hai tay căng tấm bạt ni-lon, đứng hứng nước mưa đang dột xuống, ba mẹ canh cho con giấc ngủ an lành. Đến bây giờ, con vẫn không quên được kỷ niệm đó. Đối với con, nó thiêng liêng và cao quý lắm!

Ba biết không? Sau Khóa tu mùa hè này, chúng con có một món quà vô giá kính tặng ba! Thưa ba, đó là món quà của sự tu tập, của lòng yêu thương, kính trọng ông bà cha mẹ, đặc biệt là biết vâng lời, không làm ba mẹ buồn!

Nhưng ba có biết làm thế nào tụi con có được món quà đó không? Tất cả đều nhờ sự dạy dỗ, chỉ bảo tận tình của quý thầy, quý cô và quý chú trong chùa. Thầy dạy chúng con phải biết tự lập trong tất cả các sinh hoạt cá nhân, biết uốn nắn mình trong khuôn khổ, biết chia sẻ, giúp đỡ, yêu thương bạn đồng tu. Rồi trong đi, đứng, nằm, ngồi, nói năng,… đều phải giữ trang nghiêm, oai nghi. Mỗi ngày, chúng con được nghe quý thầy chỉ dạy những điều hay lẽ phải: đâu là lẽ sống tốt, đâu là cạm bẫy cuộc đời, và phải chuẩn bị những hành trang, tư lương như thế nào để vào đời.

Tuy chúng con sống ở chùa một tuần, nhưng dường như không có gì thay đổi, con vẫn cảm nhận được cái thân thương, ấm áp, vui vẻ như không khí trong tổ ấm nhỏ của gia đình mình. Ở chùa, quý thầy là ba, còn quý sư cô là mẹ. Ba và mẹ luôn ân cần quan tâm, chăm lo cho chúng con từng bữa ăn, giấc ngủ, giống hệt như ba mẹ ở nhà vậy. Quý thầy đã không ngại vất vả mệt nhọc, thức khuya dậy sớm, ngày đêm hết lòng với chúng con. Chúng con đã được học thật nhiều bài học bổ ích và giá trị. Có một bài học giản đơn thôi nhưng dường như hầu hết tụi con vẫn chưa làm được, đã vô tình xem nhẹ và lãng quên, đó là nói với ba mẹ rằng: “Ba mẹ ơi! Con thương ba mẹ nhiều lắm!”. Đúng rồi, câu nói ấy hình như con chưa một lần nói với ba mẹ, cứ để mãi trong lòng, chắc vì mắc cỡ, ngại ngùng. Nhưng sau khi trở về, con sẽ nói điều đó, bởi con sợ, sợ vô thường đến…

Ba mẹ ơi! Ba mẹ đã sinh chúng con ra, nuôi chúng con khôn lớn, dạy chúng con sống có đạo đức để trở thành những người có ích cho xã hội. Chúng con xin hứa với ba mẹ, với quý thầy sẽ trở trành một công dân tốt, một người con ngoan, một Phật tử thuần thành, để không phụ lòng mong mỏi và niềm tin mà ba mẹ và
quý thầy đã đặt trọn vào chúng con.

Cuối thư, con chúc ba mẹ dồi dào sức khỏe và hạnh phúc với những niềm vui mà ba cô con gái mang lại, ba mẹ nhé!

MỤC LỤC

Tác giả bài viết: Nguyễn Thị Phi Vân - Tây Ninh

Nguồn tin: Chùa Hoằng Pháp