Tôi không quên - Phần 2

Tôi không quên - Phần 2
Máy Đạo không xa xôi, Quay đầu lại thấy rồi; Thấy ra mau hay chậm, Là do sức tỉnh hồi. Thanh-Sĩ

Tôi không quên - Phần 2

*****

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dám đâu sánh với Thích Ca,

536. Nhưng không để thẹn lời ra của Ngài.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ăn sâu quan niệm lợi tha,

Đời tôi chỉ biết có nhà nhơn dân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chính tôi tôi thật đây mà,

544. Cái tôi của khắp người ta xa gần.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Còn người hung ác sanh ra,

Còn tôi sanh sống để mà khuyên can.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nắng mưa núi chẳng khờn da,

552. Khổ lao tôi cũng vẫn là người tôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thi gan với cuộc phong ba,

Quyết đưa đón khách đến nhà Từ bi

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tay tôi tay của trẻ già,

560. Dù xa đôi nẻo cũng là nắm luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Anh em chỉ mới rát da,

Bên này tôi đã ruột rà thấy đau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nói cười gượng gạo cho qua,

568. Trong lòng luống những xót xa lo buồn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhìn tôi chỉ thấy ngoài da,

Mấy ai soi thấu ruột rà của tôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mỗi ngày ước gặp trẻ già,

576. Để cho mắt đó thấy ra xác này.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tay vừa cầm bút viết ra,

Mắt vừa luỵ nhỏ như là mưa rơi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rán tu cho nghiệp nhẹ ra,

584. Để cùng tôi có về nhà Phật Tiên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mảnh gương trước bụi hằng hà,

Gương trong sau trước vẫn là gương trong.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đừng cho chúng quỉ lôi ra,

592. Khá ôm cho chặt cột nhà Từ bi .

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Làm cho trí huệ sanh ra,

Muốn sanh trí huệ phải là lặng tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chừng tôi trở lại quê nhà,

600. Nhớ đem trí huệ làm trà cho tôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Không ham châu báu ngọc ngà,

Tôi ham được có con nhà hiền lương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi không hề có bất hòa,

608. Xin người quê nội rán mà hảo tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi còn thương mến trẻ già,

Trẻ già cũng rán nhớ mà thương tôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đôi đàng nước mắt đồng ra,

616. Bao nhiêu chướng ngại cũng là đẩy trôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Gần đây tôi sẽ về mà,

Mặt nhìn thấy mặt thì là nguôi ngoai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Biển non chớn chở bao la,

624. Chỉ trong gang tấc thì là gặp nhau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Gặp nhau để gỡ rối nhà,

Chớ không phải gặp để mà ăn chơi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tu đi tu ruột tu da,

632. Tu cho loạn lạc đổi ra thái bình.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nếu không trên hảo dưới hòa,

Tôi còn gởi xác phương xa chưa về.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Không vì trốn nợ đi ra,

640. Mà vì trả nợ mới là xuất dương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Không làm lợi ích người ta,

Tôi thề không sống Ta bà này đâu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khi chân tôi bước đi ra,

648. Đạp bằng được dốc mới là ưng tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa,

Đau lòng tôi mới nói ra,

Thiêng liêng sứ mạng vẫn là thiêng liêng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ngọc ngà là vẫn ngọc ngà,

656. Dù người đem nó làm ra món gì.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xác này dù có bỏ ra,

Cũng chưa phải bỏ hồn nhà Từ bi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chết cây đem hột gieo ra,

664. Cây này lớn cũng như là cây kia.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đừng buồn đèn bị gió qua,

Tắt rồi đốt lại sẽ là cháy lên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hiện tôi đang khóc đây mà,

672. Khóc thầy xa tớ như gà mồ côi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rượu nồng nhiều lúc mượn ra,

Cho ngơi nỗi thảm cho hòa trời đông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm nghe tiếng Phật đà,

680. Rằng con ơi mọi nỗi nhà tạm nguôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Làm sao có thể nguôi qua,

Ở trong xương tủy việc nhà đã thâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Gỡ xong chuyện rối nước nhà,

688. Bịnh tôi mới được giảm ra ít nhiều.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Độ này thời tiết bất hòa,

Tôi đang nằm bịnh tại nhà ở đây.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một mình lăn lóc thở ra,

696. Tạo công khéo thử chi mà chua cay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bên hè tiếng dế kêu la,

Như than giùm kẻ đàng xa một mình.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khối tình ôm nặng ngày qua,

704. Nước non ôi có biết mà hay không?

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Không riêng tình của một nhà,

Mà tình chung của người ta muôn đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lòng tôi van vái ngày qua,

712. Phật ơi xin cứu người ta khổ nàn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Anh em có thấu chẳng là?

Riêng thân này chẳng nệ hà với ai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trời không riêng phủ mình ta,

720. Che cùng vạn vật dù là ở đâu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hiện giờ cũng đã canh ba,

Lưng chưa dính chiếu cũng là vì nhau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mỗi ngày thường bước chân ra,

728. Dù thân đang bịnh cũng là cứ đi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi đang buồn tủi lắm mà !

Buồn đời chưa tỉnh tủi nhà chưa xuôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cùng tôi chớ để rời ra,

736. Giúp tôi cho bớt xót xa tủi buồn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi không khóc lúc mất cha,

Mà tôi khóc việc người ta đã nhiều.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm có tiếng Phật đà,

744. Rằng con ơi bớt chan hòa hột châu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Càng đi càng thấy tới ra,

Dù cho đường có cách xa bao ngàn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chờ tôi chớ vội ngơ ra,

752. Để cùng tôi đến Long Hoa một kỳ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một khi đốt nén hương ra,

Đừng quên hương ấy bay xa khắp cùng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thôn hương lớn nhỏ trẻ già,

760. Đồng lòng cầu nguyện Phật đà động tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vái thầm trong bụng của ta,

Thần Tiên nghe cũng như là sấm vang.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nghèo nàn lăn lóc cho qua,

768. Đường tu nhớ giữ như là khi xưa.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhà nghèo con thảo biết ra,

Nước loàn mới rõ ai là lòng trung.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sảy sàng chịu đựng năm ba,

776. Được nên gạo cội phải là trầy vi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Công dày được quả lớn ra.

Chớ buồn tốn của hay là tốn công.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lần này thi chẳng đâu ra,

784. Hết rồi cái kiếp người ta đương đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc chi khi muốn làm ra,

Nên suy nghĩ kỹ kẻo mà lầm sai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chớ cho tội lỗi phạm ra,

792. Phạm rồi sửa được nhưng mà khó khăn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lời sai chết chẳng nói ra,

Việc sai lợi mấy cũng là từ nan.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhiều khi một tiếng nói ra,

800. Đầu rơi khỏi cổ cửa nhà tan hoang.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vô tình một việc làm ra,

Hại lây muôn mạng vẫn là thường khi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sớm chiều dặn lấy lòng ta,

808. Việc chi cũng phải xét ra mới làm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trồng hoa là để hái hoa,

Tu hành là để nên nhà Phật Tiên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm Phật có bảo ra,

816. Con ơi tu chẳng thành là đừng tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Những lời khuyên nhủ trẻ già,

Không riêng tôi nói mà là Phật ban.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đường chơn khi nhận thấy ra,

824. Rán đi cho tột dù là gai chông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Biển tâm để nó đục ra,

Cá dù có lội cũng là khó trông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nếu không khổ kiếp người ta,

832. Ai đâu cần bảo ai mà tu thân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Còn nhiều nạn ách xảy ra,

Cho nên mới khuyến người ta làm hiền.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đáo đầu sự thế khít nhà,

840. Không tu chừng đến việc là khó tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Giảng kinh không để ngâm nga,

Để xem cho hiểu đặng mà hồi tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đau lòng tôi biết bao là,

848. Giảng xem nhiều kẻ hiểu ra ít người .

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Giới răn cứ mãi bỏ ra,

Xưng mình Phật giáo thì là ai tin.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rán lo gìn đạo Thích Ca.

856. Giúp tôi bớt thảm khi ra xứ người .

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nước mềm nhiều giọt rơi ra,

Đá dù cứng mấy cũng là mòn hao.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bận tâm chi các việc tà,

864. Nay cười mai khóc há là không kiêng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tại sao Phật có Liên Hoa?

Vì lòng của Phật chẳng sa đắm trần.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Muốn cho đổi kiếp người ta.

872. Việc chi của thế cũng là xem không.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc nào nhơn ái hiền hòa,

Khi nghe thấy đến thì là làm ngay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Quanh mình đầy lũ yêu ma,

880. Lãng tâm một chút thì là bị xô.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trong lòng khi nổi phong ba,

Định tâm vương Phật niệm ra để trừ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tự mình không đủ sức ra,

888. Mượn câu niệm Phật để mà thêm oai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Gần rồi ớ khắp người ta,

Rán leo chút nữa thấy ra sơn đầu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật không chọn lựa tài gia,

896. Chỉ tìm những kẻ nào là thật tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dù cho lỗi lạc tài ba,

Cũng trong máy tạo để mà chịu xây.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Oai hùng trên khắp người ta,

904. Nhưng chưa phải thắng được ma trong lòng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phải oai hai mặt mới là,

Thắng ngoài rồi cũng thắng mà được trong.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khi thân tự chủ được là,

912. Trên đường tu niệm đã qua chín phần.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc đời tập nhiễm hằng hà,

Cho nên việc đạo khó mà nhớ dai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khó tu tu được thành ra,

920. Liên hoa cửu phẩm sẽ là phẩm cao.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thôn lân nam nữ trẻ già,

Biết đời đã mỏng thì là rán tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ngày nào cũng vẫn khuyến ca.

928. Bởi vì cuộc thế cận ra mỗi giờ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Càng nhiều khói lửa can qua.

Càng không nên ở xấu xa với người.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cũng vì tận thế mà ra,

936. Nhãn tiền quả báo người ta đời này.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc không đáng mấy cũng là,

Nếu điều bất thiện thì xa chớ làm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi ngồi đặt bút viết ra,

944. Bao nhiêu tâm trí để mà vào đây.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đọc đây sẽ rõ lòng ta,

Tuy xa mà vẫn không xa chút nào.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khi nào lòng muốn ngơi ra,

952. Hãy mau đọc giảng sẽ là vững tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Buồn riêng tôi có xảy ra,

Nhớ ngay đồng đạo quê nhà thì nguôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm Phật có bảo ra,

960. Sầu chung hơn việc riêng ta âu sầu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vui chi cái kiếp người ta,

Đeo mang này nọ rồi là bỏ đi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật đài nếu được xem ra,

968. Cõi trần sẽ chẳng còn sa đắm vào.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nếu tin lời Phật dạy ra,

Việc chi ở thế cũng là chẳng ham.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật Tiên vô số hằng hà,

976. Xưa nay đâu phải chỉ là một ông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trong tòa cửu phẩm Liên Hoa

Tu cho tên được ghi mà nơi đây.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Duyên xưa nay mới gặp ra,

984. Không tu duyên ấy sẽ là vô duyên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Há không nhớ lại rừng già,

Ở trong lồng mãi còn ra giống gì.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chớ nên tưởng ngục là nhà,

992. Thật nhà thì chẳng phải là vậy đâu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tâm trần rán gội cho ra,

Vô minh khi hết thì là thấy minh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bổn tâm khi được thấy ra,

1000. Phật đâu cũng thấy lựa là thế gian.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vì còn tưởng nghĩ việc ta,

Cho nên niệm Phật nhiều mà không linh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nên hư đều tự mình ra,

1008. Siêu là nhờ ngộ đọa là vì mê.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vừa lo bổn phận người ta,

Vừa trau đạo hạnh cho hòa cả hai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phận người cư sĩ tại gia,

1016. Vừa là quốc sĩ vừa là Phật nhi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sống riêng là sống thiết tha,

Sống chung là sống an hòa vui tươi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thương người như thể thương ta,

1024. Nếu ai cũng được thế là bình yên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sống trong thời đại hào hoa,

Nếu thêm có đạo đức là quí thay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rất mong khắp cả người ta,

1032. Đặt tình bác ái trong tòa văn minh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đã kêu là giống người ta,

Nếu không nhân cách thì là khó coi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trẻ noi theo chí người già,

1040. Những điều chơn chánh thì là học theo.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lễ nghi là phận người ta,

Đối cùng ai cũng giữ mà lễ nghi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đạo người cần phải biết ra,

1048. Xử sao cho vẹn kẻo mà hổ danh.

Tác giả bài viết: Thanh sĩ Thích Huệ Duyên