Câu chuyện Thiền: Gốc rễ khổ đau

Đời sống luôn tồn tại hai mặt...
Câu chuyện Thiền: Gốc rễ khổ đau

Câu chuyện đời thường:
Đời sống luôn tồn tại hai mặt, trong cái hiểu biết cũng có hai mặt là kiến thức thế gian, và kiến thức tâm linh. Nếu chúng ta không để Tâm tìm hiểu về kiến thức Tâm linh thì dù có bao nhiêu kiến thức thế gian cũng khó mà thoát ra khỏi ràng buộc.

Hiểu biết thế gian không thể nào thỏa mãn, không phải cái hiểu biết tận gốc rễ khổ đau. Nó xoay quanh chiếm hữu, tích góp của cải tinh thần và vật chất, mong cầu danh lợi, quyền lực, địa vị, của cải,vật chất dục lạc, ví như cái áo choàng đầy màu sắc, ngọc ngà châu báu buộc chặt... dễ làm cho Tâm lo lắng, bất an và sợ hải. Nó khó mà đẩy lùi bằng sức người. Cái mà nó đẻ ra như con dao hai lưỡi, phát triển đi đôi với đủ thứ công cụ, mà cuối cùng là làm tan nhà nát cửa và giết người không thương tiếc... Nhưng để sống với kiến thức Tâm linh không hề dễ dàng, vì phải từ bỏ cái ngon, ngọt, cái ham thích..., nó chỉ dành cho người có quyết tâm cầu Đạo không thoái chuyển... Từ chút, bước chậm và chắc nhổ bỏ tận gốc rễ, ngay bây giờ, tự mình chiêm ngưỡng thành tựu có được trong trãi nghiệm và cố gắng.

Chúng ta không thể làm vừa lòng tất cả mọi người, vì ai cũng cái khác biệt dung chứa trong lòng họ... không thể theo ý mình mà cố sửa họ được, nhưng nếu chúng ta nói sự thật ra thì họ có hiểu thật sẽ tin theo.. và cái lợi ích thì thật sự lớn lao có thêm kiến thức về Tâm linh.

Cái ham muốn hạnh phúc khổ đau, tốt xấu đầy dẫy khắp thế gian, nó như cái bẫy của sáu căn, mắt, tai, mũi, lưỡi, thân xúc cảm vá ý thức, mà mãnh liệt nhất là sắc đẹp của phụ nữ..., ham muốn của cải giàu có, nó trổi dậy đánh ngã chúng ta khó mà cưỡng được. Nó như chất nước ngon ngọt béo mà càng uống càng khát... làm chúng ta khốn khổ vì cái bất toại nguyện của nó. Hiểu rõ và loại bỏ bằng kiến thức Tâm linh quán xét thân thể, và mọi thứ chung quanh, để hiểu và nhàm chán nó, và đến độ bình thản với cám giỗ của nó, thì hy vọng chúng ta mới bình an và vui vẽ được. Nó như người làm đê đắp nguồn nước mạnh, nếu yếu ớt thì làm sao chắn giữ...

Chúng ta nhìn xa ra thấy cho được cảnh tự do, an lạc và cảm khốn khổ buồn phiền mà tự so sánh, tự mình vươn lên....và làm với cố gắng và tỉnh giác. Tất cả bình an điều có giá từ cố gắng, về thân tâm, thế gian đầy dẫy quyên rũ và lôi cuốn... nhưng cái giá nó cũng lắm điều khổ đau, hạnh phúc, an lạc, tự do giải thoát chờ đợi cố gắng của chúng ta....
 

Tác giả bài viết: Trần Văn Phạm