Mẹ Cha
- Thứ sáu - 05/08/2016 08:23
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
Con đi đâu, con về đâu,
Cuộc đời của mẹ là câu trả lời.
Cho con nỗi nhớ không rời,
Cho con ấm cả chân trời nắng lên.
Ngày về tóc mẹ bạc thêm,
Mong con chân cứng đá mềm phương xa,
Đôi khi nhìn dáng chiều tà,
Dường như thấp thoáng quê nhà nhớ thương.
Nhớ thương xin được hát thầm,
Lời ru của mẹ ngàn năm mãi còn.
----------------------
Năm xưa tôi còn bé ,mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi hiểu ,thân phận trẻ mồ côi
Quanh tôi ai cũng khóc ,im lặng tôi sầu đau
Mặc dầu nước mắt chảy ,là bớt khổ đi rồi
Đỗ nhỏ tôi không tin ,người thân yêu sẽ mất
Hôm ấy tôi sững sờ và nghi ngờ trời đất
Từ nay tôi hêt thấy ,trên trán mẹ hôn tôi
Những khi tôi phải lỗi ,đau lòng mẹ la lại
Kìa nhà ai bên cạnh ,mẹ con vỗ về nhau
Tìm mẹ tôi không thấy ,lúc buồn biết trốn đâu
Hoàng hôn phủ trên mộ ,chuông chùa nhẹ rơi rơi
Tôi biết ,tôi mất mẹ. Là mất cả bầu trời
-------------------------------
Hoặc tâm sự của một nguời con có lỗi:
Ngôn ngữ trần gian như túi rách
Đựng sao đầy hai tiếng mẹ yêu
Với tay con níu thời gian
Thời gian nặng lẽ bay vào hư vô
Một lạy này, xin được tạ lỗi
Ngày xưa con bất hiếu
Đã từng làm mẹ khóc như mưa
Từng làm mẹ khổ ngày xưa
Trăm ngàn lạy cũng chưa vừa ơn mẹ.
Để rồi:
Phương trời này con ngậm ngùi rơi lệ
Đức cù lao mua một trả chưa xong
Lá ngô lay ở bờ sông
Bờ sông vẫn gió người không thấy về
Xin người hãy trở về quê
Một lần cuối, một lần về cuối thu
Về thương lại bến sông trôi
Về buồn lại đã một thời tóc xanh
Lệ xin giọt cuối để giành
Vương trên mộ mẹ đương hình bóng cha
Mẹ là bóng mây che mát cho chúng con . Dù ở phương trời nào? Ngày hay đêm? Bóng mây vẫn lặng lẽ che trên đầu cho chúng con...
.... Đối diện với tử sinh mẹ vẫn nghĩ về con. Đây là sự thật không gì thay đổi được giữa cuộc đời này. Tất cả đều có thể thay đổi nhưng tình mẹ giành cho con và tấm lòng của mẹ giành cho con mãi mãi không đổi thay.Cho dù con của mẹ bất hiếu đến đâu, ngỗ nghịch đến chừng nào mẹ vẫn thương con.
Mẹ có nghĩa là mãi mãi .........
Là cho đi không đòi lại bao giờ.
Mẹ có nghĩa là duy nhất.......
Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng.
Mẹ có nghĩa là tình yêu........
Có nghĩa là sự sống .........
Là hạnh phúc.........
Nhưng chỉ một lần mẹ không ngăn con khóc
Là khi mẹ không thể nào lau nước mắt cho con.
Là khi mẹ không còn.
"Hoa hồng đỏ từ đây hoá trắng"
Tất cả mọi người sẽ thật hãnh diện với cuộc đời này biết bao để Vu Lan về đón nhận một bông hoa màu đỏ thắm và thầm biết rằng con còn có mẹ....
.... Mình thật hạnh phúc giữa cuộc đời này để chúng ta yêu thương mẹ, để chúng ta ở bên cạnh mẹ .
Xin được chia sẻ với những ai bất hạnh không còn mẹ.......
Chúng ta cúi đầu chọn cho mình một bông hồng màu trắng. Trắng như đời mẹ và trắng bạc như nỗi khổ đau của mẹ.
"Tôi không khóc khi cài hoa trắng
Vì trong hoa tôi thấy mẹ tôi cười."
Chắc chắn một điều, mẹ còn hiện tại bên cạnh chúng ta hay mẹ không còn vẫn âm thầm ở bên cạnh chúng ta, dõi theo từng bước chân của chúng ta và tiễn đưa chúng ta đi vào cuộc đời với những lời ru ngọt ngào giống như “gió mùa thu mẹ ru con ngủ”.
========================
Cuộc đời của mẹ là câu trả lời.
Cho con nỗi nhớ không rời,
Cho con ấm cả chân trời nắng lên.
Ngày về tóc mẹ bạc thêm,
Mong con chân cứng đá mềm phương xa,
Đôi khi nhìn dáng chiều tà,
Dường như thấp thoáng quê nhà nhớ thương.
Nhớ thương xin được hát thầm,
Lời ru của mẹ ngàn năm mãi còn.
----------------------
Năm xưa tôi còn bé ,mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi hiểu ,thân phận trẻ mồ côi
Quanh tôi ai cũng khóc ,im lặng tôi sầu đau
Mặc dầu nước mắt chảy ,là bớt khổ đi rồi
Đỗ nhỏ tôi không tin ,người thân yêu sẽ mất
Hôm ấy tôi sững sờ và nghi ngờ trời đất
Từ nay tôi hêt thấy ,trên trán mẹ hôn tôi
Những khi tôi phải lỗi ,đau lòng mẹ la lại
Kìa nhà ai bên cạnh ,mẹ con vỗ về nhau
Tìm mẹ tôi không thấy ,lúc buồn biết trốn đâu
Hoàng hôn phủ trên mộ ,chuông chùa nhẹ rơi rơi
Tôi biết ,tôi mất mẹ. Là mất cả bầu trời
-------------------------------
Hoặc tâm sự của một nguời con có lỗi:
Ngôn ngữ trần gian như túi rách
Đựng sao đầy hai tiếng mẹ yêu
Với tay con níu thời gian
Thời gian nặng lẽ bay vào hư vô
Một lạy này, xin được tạ lỗi
Ngày xưa con bất hiếu
Đã từng làm mẹ khóc như mưa
Từng làm mẹ khổ ngày xưa
Trăm ngàn lạy cũng chưa vừa ơn mẹ.
Để rồi:
Phương trời này con ngậm ngùi rơi lệ
Đức cù lao mua một trả chưa xong
Lá ngô lay ở bờ sông
Bờ sông vẫn gió người không thấy về
Xin người hãy trở về quê
Một lần cuối, một lần về cuối thu
Về thương lại bến sông trôi
Về buồn lại đã một thời tóc xanh
Lệ xin giọt cuối để giành
Vương trên mộ mẹ đương hình bóng cha
Mẹ là bóng mây che mát cho chúng con . Dù ở phương trời nào? Ngày hay đêm? Bóng mây vẫn lặng lẽ che trên đầu cho chúng con...
.... Đối diện với tử sinh mẹ vẫn nghĩ về con. Đây là sự thật không gì thay đổi được giữa cuộc đời này. Tất cả đều có thể thay đổi nhưng tình mẹ giành cho con và tấm lòng của mẹ giành cho con mãi mãi không đổi thay.Cho dù con của mẹ bất hiếu đến đâu, ngỗ nghịch đến chừng nào mẹ vẫn thương con.
Mẹ có nghĩa là mãi mãi .........
Là cho đi không đòi lại bao giờ.
Mẹ có nghĩa là duy nhất.......
Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng.
Mẹ có nghĩa là tình yêu........
Có nghĩa là sự sống .........
Là hạnh phúc.........
Nhưng chỉ một lần mẹ không ngăn con khóc
Là khi mẹ không thể nào lau nước mắt cho con.
Là khi mẹ không còn.
"Hoa hồng đỏ từ đây hoá trắng"
Tất cả mọi người sẽ thật hãnh diện với cuộc đời này biết bao để Vu Lan về đón nhận một bông hoa màu đỏ thắm và thầm biết rằng con còn có mẹ....
.... Mình thật hạnh phúc giữa cuộc đời này để chúng ta yêu thương mẹ, để chúng ta ở bên cạnh mẹ .
Xin được chia sẻ với những ai bất hạnh không còn mẹ.......
Chúng ta cúi đầu chọn cho mình một bông hồng màu trắng. Trắng như đời mẹ và trắng bạc như nỗi khổ đau của mẹ.
"Tôi không khóc khi cài hoa trắng
Vì trong hoa tôi thấy mẹ tôi cười."
Chắc chắn một điều, mẹ còn hiện tại bên cạnh chúng ta hay mẹ không còn vẫn âm thầm ở bên cạnh chúng ta, dõi theo từng bước chân của chúng ta và tiễn đưa chúng ta đi vào cuộc đời với những lời ru ngọt ngào giống như “gió mùa thu mẹ ru con ngủ”.
========================
MẸ
Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?
Hôm nay...
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới!
(Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
Đỗ Trung Quân - 1986)
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?
Hôm nay...
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới!
(Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
Đỗ Trung Quân - 1986)
=================
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Nước biển đông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi ta khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che chở cho con
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn trên mắt mẹ nghe không?
==================
CHA
Thương cha gánh nặng cuộc đời
Để con khôn lớn rạng ngời tương lai
Thương cha ngững ngón tay chai
Áo cha sứt chỉ sờn vai bạc màu
Thương cha chịu khổ chịu đau
Chỉ mong con nhỏ mau mau thành người
Đôi khi cha có gượng cười
Mà trong đôi mắt của người sầu dâng
Thương cha đôi mắt thâm quầng
Yêu cha vất vả 1 vầng trán nhăn
Thương cha thức suốt năm canh
Những khi con ốm dỗ dành cho con
Đời con như chiếc lá non
Cha như bóng cả để con nép vào
Đời cha là những ánh sao
Để con vững bước đêm nao lạc đường
Yêu cha gửi trọn niềm thương
Cho con vững bước trên đường công danh
Đến nay con đã trưởng thành
Công ơn chưa báo chữ danh chưa tròn
Lòng cha thì mãi sắt son
Dù sao cha vẫn thương con nhất đời
Làm sao quên được cha ơi
Tình cha con nguyện suốt đời khắc ghi
==================
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Nước biển đông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi ta khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che chở cho con
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn trên mắt mẹ nghe không?
==================
CHA
Thương cha gánh nặng cuộc đời
Để con khôn lớn rạng ngời tương lai
Thương cha ngững ngón tay chai
Áo cha sứt chỉ sờn vai bạc màu
Thương cha chịu khổ chịu đau
Chỉ mong con nhỏ mau mau thành người
Đôi khi cha có gượng cười
Mà trong đôi mắt của người sầu dâng
Thương cha đôi mắt thâm quầng
Yêu cha vất vả 1 vầng trán nhăn
Thương cha thức suốt năm canh
Những khi con ốm dỗ dành cho con
Đời con như chiếc lá non
Cha như bóng cả để con nép vào
Đời cha là những ánh sao
Để con vững bước đêm nao lạc đường
Yêu cha gửi trọn niềm thương
Cho con vững bước trên đường công danh
Đến nay con đã trưởng thành
Công ơn chưa báo chữ danh chưa tròn
Lòng cha thì mãi sắt son
Dù sao cha vẫn thương con nhất đời
Làm sao quên được cha ơi
Tình cha con nguyện suốt đời khắc ghi
==================