Ngọn Hải Đăng của Đời Con

Con xin cám ơn cuộc đời cho con được gặp thầy, dẫu biết rằng mọi gặp gỡ trên cuộc đời điều là nhân duyên, có ai đó đã từng nói “ một người thầy tốt như ngọn nến thắp sáng để soi đường cho người khác”nếu như không có thầy…có lẽ con vẫn còn đang lạc lối, u mê giữa đêm trường bất tận
Ngọn Hải Đăng của Đời Con

Nếu như cuộc đời là một đại dương bao la, có những ngày nắng ấm, thì cũng có những ngày dông tố, đầy sóng gió, mà thầy là bến đỗ bình yên cho chúng con quay về nương tựa.

 con không thể nào quên được giờ phút thiên liên con được quỳ dưới chân thầy để được làm đệ tử thầy, ánh mắt hiền hoà, nụ cười thân thương của thầy xoá đi bao nổi khổ niềm đau, thầy dạy cho con biết Cách vượt qua cơn bão lòng đang điên cuồn gào thét trong con! Ngày ấy như một dã thú bị trọng thương, con hằn học, cay đắng với đời, để rồi có những những tháng ngày con muốn chối từ cuộc sống con chỉ còn biết “ ước muốn ngủ say trong thiên đường của những người mất trí” từng đêm ru mình qua chén đắng với triết lý của một kẻ hèn nhát , “ người điên không biết nhớ, người say không biết buồn” con sống trong đảo điên , trong cô đơn lạc loài, chạy trốn khỏi thực tại, không dám nhìn thất bại, bản ngã con quá lớn, tuổi trẻ của con với bao ước vọng điên cuồn, con mơ đội đá vá trời, lấp biển dời non, mang lý luận của một người tâm thần phân liệt, hoang tưởng, đắm mình trong danh vọng hư ảo, con đâu biết rằng:ta đến với đời với đôi bàn tay trắng rồi một ngày kia ta cũng sẽ ra đi với đôi ban tay trắng, có mang theo có chăng, âu chỉ là một mớ nghiệp lực mình đã tạo ra, tất cả những được mất bại thành rồi thoáng chốc cũng hoá hư không!

Thầy là người đầu tiên lắng nghe con nói với tất cả tấm lòng bao dung của một người thầy, không trách cứ cũng không hề phán xét, đối diện với thầy, tất cả những khổ đau tan dần, thầy trong suốt như mảnh gương không tì vết, với con thầy là nhà tham vấn trị liệu vĩ đại nhất, dẫu đi hết cuộc đời con với bao bằng cấp, học hàm, học vị về tham vấn tâm lý, thì con cũng chỉ là hạt cát , thầy là ngọn cao sơn.

Thầy dạy cho con cách học làm người sống trên đời, “sở dĩ người ta đau khổ chính vì mãi đuổi theo những thứ sai lầm., sống một ngày là có diễm phúc một ngày, ta nên trân quí nó, đến là ngẫu nhiên, đi là tất nhiên, con phải biết điều đó!, và thầy cũng tin ở con, những vấp ngả, những đau khổ sẽ làm con trưởng thành, và tốt cho công việc làm tham vấn của con, nếu một người chưa từng cảm nhận sự đau khổ khó khăn thì rất khó cảm thông cho người khác!”.Thầy mãi là ngọn hải đăng sáng soi cho những con thuyền ước mơ cập bến bờ hạnh phúc. Thầy dạy con biết cách vượt qua cám dỗ, những ham thích bản năng cá nhân, giúp con đi đúng con đường đã lựa chọn,. bước chân con đi có vấp ngã, có đau, những lúc chệch choạc, rồi cương quyết, lúc yếu đuối, vội vàng thì những lời thầy dạy khi ngày nào khắc sâu trong tâm khảm , những lời thầy là kim chỉ nam đời con.

Xin cho con kính dâng lên thầy:

                “Ân giáo dưỡng một đời thân huệ mạng

                Nghĩa Ân sư muôn kiếp khó đáp đền.”

 

Tác giả bài viết: Tô ri

Nguồn tin: thienvienthuongchieu