Cội Gốc Luân Hồi
Thắp sáng trí huệ
Tu là cốt để biết rõ mình. Muốn biết rõ mình phải “biết lỗi” mình. Tu mà không biết lỗi mình thì không bao giờ tu tiến được. Những lỗi hiện đời và lỗi từ vô thỉ, biết bao lỗi, thế mà không biết, thì sao gọi là tu? Tu là sửa. Sửa là sửa lỗi. Sửa lỗi thành không còn lỗi nữa gọi là tu. Không như vậy, gọi tu là tu làm sao?
Si mê là gốc Đau Khổ
KINH RÙA MÙ TÌM BỘNG CÂY
Không Yêu Ai Hơn Tự Ngã
Kinh ngũ ấm vô thường
CÓ PHÁP MÔN NÀO ?
Chúng ta còn có thì giờ để hẹn nay hẹn mai nữa sao ?
Chúng ta có thói quen trông cậy bên ngoài mà ít khi tin tưởng nơi mình.