Niềm hạnh phúc

“Mẹ là nước chứa chan, trôi giùm con phiền muộn, cho đời mãi thanh bình, mẹ là gió mong manh”.

Con thật may mắn khi được tham dự Khóa tu mùa hè. Khi nghe quý thầy giảng về đề tài “Con có biết không?”, con nhớ đến mẹ và cảm thấy có lỗi với Người. Cha đã mất từ khi con học lớp hai, kể từ đó, mẹ phải vất vả làm lụng để kiếm tiền nuôi hai chị em con ăn học. Vậy mà, con còn làm cho mẹ buồn phiền, nhiều khi mẹ chỉ khuyên bảo vài câu mà con đã tỏ vẻ khó chịu với mẹ. Có lúc, con tự hứa với lòng, sẽ không làm cho mẹ buồn, sẽ không cãi lời mẹ nữa, nhưng chưa lần nào con giữ được lời hứa. Nhiều đêm, thấy mẹ khóc, con cũng không quan tâm, xem như không có chuyện gì. Chị hai có kể lại với con những tâm sự của mẹ. Mẹ luôn buồn phiền mỗi khi nghĩ đến con. Những khi tụng niệm, mẹ luôn hồi hướng công đức cho con để con mau chóng sửa đổi tính tình. Nhưng ngược lại, con luôn làm theo ý mình, lúc nào cũng giận hờn, cau có, khiến mẹ lại thêm buồn, thêm nhiều nếp nhăn trên gương mặt và đôi mắt thêm nhiều quầng thâm.

Cho đến khi, con tham dự Khóa tu mùa hè, con cứ nghĩ chỉ là dịp để đi chơi. Mãi đến khi nghe thầy Trí Huệ giảng, con mới nhận ra chuyến đi này thật ý nghĩa. Con hiểu được rằng ơn đức của mẹ thật lớn lao. Con chợt hiểu ra, tuy mồ côi cha nhưng con vẫn may mắn và hạnh phúc hơn các bạn khác nhiều, vì con còn có mẹ. Mẹ luôn chăm sóc và lo lắng cho con từ những việc nhỏ nhặt nhất, luôn âm thầm dõi theo để che chở và giải quyết mọi vấn đề rắc rối con gây ra. Giờ đây, con cảm thấy thương mẹ vô cùng. Mẹ là vị Phật sống bên con, nhưng chẳng bao giờ con chịu nhìn lại, mà luôn kiếm tìm một thứ hạnh phúc nào đó. Con không biết rằng, hạnh phúc thiêng liêng nhất chính là tình yêu thương mẹ dành cho con. Con hứa, sẽ không làm cho mẹ phải khóc vì con nữa.

Khi tham dự khóa tu, lúc đầu, con cảm thấy rất nhớ nhà và có ý nghĩ xin về, nhưng khi thấy quý thầy dốc hết tâm sức, tận tình quan tâm chăm sóc để chúng con có được điều kiện tu tập tốt nhất, ý nghĩ đó dần tan biến. Tuy mệt mỏi, nhưng nụ cười hạnh phúc luôn rạng rỡ trên gương mặt từ ái của quý thầy khi thấy chúng con vui vẻ, tinh tấn tu tập. Chỉ đến khi chúng con đã an giấc, quý thầy mới có thời gian nghỉ ngơi thực sự.

Con nguyện cầu mười phương Chư Phật từ bi gia hộ cho quý thầy được thân tâm an lạc, mãi là ngọn đuốc sáng soi, dẫn đường chỉ lối cho chúng con trong cuộc đời này, và đem ánh sáng Phật pháp trang trải khắp thế gian.

MỤC LỤC

 

Tác giả bài viết: Ngọc Tuyền

Nguồn tin: Chùa Hoằng Pháp