Tôi không quên - Phần 1

Tôi không quên - Phần 1
Máy Đạo không xa xôi, Quay đầu lại thấy rồi; Thấy ra mau hay chậm, Là do sức tỉnh hồi. Thanh-Sĩ

Tôi không quên - Phần 1

****


Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Năm năm dư đã trải qua,

Lòng thương nhau vẫn mặn mà lòng thương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khổ lao dù mấy cũng là,

8. Việc tu khuyên cứ rán mà lo tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xem nhau như thể ruột rà,

Khi ai chạm đến thì là biết đau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đạo mầu lòng vẫn thiết tha,

16. Dù cho thế cuộc dần dà bao lâu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trên đầu có Phật xem qua,

Hiền lương sẽ được gặp nhà hiền lương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc buồn khi có gặp ra,

24. Cùng nhau chia sớt cho qua nỗi buồn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thương nhau như thể một cha,

Cắn hai hột muối chia ra cũng đành.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hãy tin chắc lấy lòng ta,

32. Chớ tin theo lối truyền ngoa của đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Từ tôi xa cách quê nhà,

Phong trần dày dạn ai mà biết cho.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vì tình thương khắp chư gia,

40. Mỗi đêm tôi mỗi chan hòa hột châu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chừng nào thế giới bình hòa,

Mới là ngon bữa mới là ngủ yên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Địa cầu cũng sống như ta,

48. Một khi tuổi nó đã già thì tan.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lòng tôi lòng của trẻ già,

Đôi lòng như một mới là đồng môn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thân đang sống cảnh phồn hoa,

56. Nhưng lòng vắng ngắt như là rừng sâu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mảnh gương chủ nghĩa hảo hòa,

Lúc nào cũng được nêu ra khắp cùng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ngày đêm luống nhớ quê nhà,

64. Đau như ai cắt ruột rà từ manh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bụi trần tấp nập ngày qua,

Ngọc thời vẫn ngọc khó ra bùn lầy.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thân tuy cách trở san hà,

72. Nhưng lòng vẫn được thông qua mỗi ngày.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhiều đêm về viếng quê nhà,

Thức ra nước mắt đượm đà gối chăn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Từ ngày rời khỏi quê nhà,

80. Lệ rơi đọng lại như là biển sông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật còn cảm động lòng ta,

Huống là người ở quê nhà chẳng thương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Kệ kinh xin chớ bỏ qua,

88. Rán xem cho được hiểu ra lý mầu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tu hành cho vẹn nết na,

Để không hổ phận con nhà biết tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Luật nghi là cái nền nhà,

96. Phải nên gìn giữ chớ xa ngày nào.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc mình nếu chẳng tốt ra,

Thì không sửa được xấu xa của người.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khi nào việc quấy nghĩ ra,

104. Hãy nên biết sợ để mà chừa ngay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xử không xong được việc nhà,

Tất nhiên việc nước cũng là không xong.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đã sanh ra phận người ta,

112. Ít nhiều gì cũng phải là nên danh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rán noi gương tốt ông cha,

Để cho con cháu nhớ ra sau này.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sống cho đáng mặt người ta,

120. Chớ đừng sống lối quỉ ma phá đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thọ ân thì phải nhớ ra,

Chớ đừng quẹt mỏ như gà không nên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bầu trời tuy rộng bao la,

128. Gặp ngày nạn ách thấy ra hẹp hòi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Người ta ai cũng người ta,

Nhưng mà lòng dạ ai mà giống ai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rán lo cho được thuận hòa,

136. Đem đời buồn thảm đổi ra vui mừng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đêm nằm xin nhớ nghĩ ra,

Biết hòa là phúc không hòa thì nguy.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sa lầy khó rút chơn ra,

144. Rán theo đường chánh đường tà đừng theo.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hội này Tiên Phật lọc ra,

Nếu sai phương hướng thì là hết trông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đèn không để gió lọt qua,

152. Thì đèn vẫn được sáng loà suốt đêm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trong bùn vẫn giữ mùi hoa,

Tuy nơi thế tục nhưng mà Thần Tiên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Người ta đổi lại Tiên gia,

160. Dễ dàng cũng thể như là trở tay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Giác là Phật mê là ma,

Tự mình xét lấy thì là hiểu ngay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dơ rồi biết rửa sạch ra,

168. Tội mà biết hối thì là tội tiêu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lấy lòng Phật thắng lòng ma,

Ngày nào cũng thế sen tòa được lên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ghét thương rất khó thay là!

176. Xét cho phải chỗ để mà ghét thương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vui buồn trong dạ người ta,

Thường do ngoại cảnh sanh ra phần nhiều.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lấy lời của Phật dạy ra,

184. Để đo việc thế thì là không sai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hớ hênh một chút sát-na,

Đủ làm khổ não người ta suốt đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Biết đem tâm trí dùng ra,

192. Người không thể trở nên là hùm lang.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhớ câu Phật vốn là ta,

Cho nên người mới nghĩ ra, Phật tường.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thương người như thể thương ta,

200. Thì lòng oán hận sẽ là không ngơ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trong lòng biết niệm Di Đà,

Thì điều nhơn ái cũng là biết luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tu xương chớ có tu da,

208. Rán làm xin chớ ngồi mà nói không.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm Phật có nói ra,

Rằng con ơi! Đạo ngoài da không thành.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lòng thành hơn giá ngọc ngà,

216. Phật Tiên nên được nhờ ta lòng thành.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tuy tôi xa cách trẻ già,

Nhờ lòng thành có mới là cảm thông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật Trời Ngài chẳng bỏ ta,

224. Nếu ta lòng chẳng để xa Phật Trời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đau chơn miệng mới hả ra,

Chừng khi có nạn thì là mới tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thấy mây thì dọn vào nhà,

232 Đừng chờ mưa xuống mới ra khuân đồ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chớ nghi lời Phật mách ra,

Việc nào Phật nói sẽ là có ngay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rán tu chớ có bàn ra,

240. Cơ Trời sớm muộn cũng là tới nơi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chấp tay vào ngực của ta,

Ngó ngay chót mũi Di-Đà niệm luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thích Ca chủ cõi Ta bà

248. Nhưng lần này đức Di-Đà độ hơn

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Từ bi rộng lớn hải hà,

Nhưng không cứu được người ta hung sùng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nắm tay nhau chớ rời ra,

256. Đỡ nhau khi té để mà tiến lên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xác tôi còn ở đây mà,

Những lời thề với trẻ già đâu quên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dòng châu lai láng ngày qua,

264. Vì thương đồng đạo trẻ già chờ trông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mỗi khi người ở nước nhà,

Nhớ tôi tôi thấy ruột rà nhói đau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm có tiếng ông già,

272. Bảo rằng lắm kẻ quê nhà nhớ con.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mối tình đã thấm xương da,

Dù đi đâu cũng vẫn là nhớ luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cơ Trời khéo thử người ta

280. Chia tay đôi ngả để mà xem sao?

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đôi đàng cùng được nhớ ra,

Ân tình ấy sẽ hơn là vàng cân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rất mong đồng đạo quê nhà,

288. Thương giùm kẻ sống ngàn xa một mình.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhớ nhau rán niệm Di-Đà,

Cầu xin Phật ở chín tòa độ nhau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhớ nhau trong việc Phật gia

296. Chớ không nhớ cửa nhớ nhà thế gian

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tim tôi luôn thấy xót xa,

Từ lâu rồi cũng vẫn là đau tim.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mỗi khi tôi nước mắt ra,

304. Bên tai có tiếng bảo là không nên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Anh em lớn nhỏ quê nhà,

Cũng nên bóp bụng cho qua vận thời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chớ quên lời Phật dạy ta,

312. Cá không ăn muối thì là cá ươn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thấy lòng hơn thấy người ta,

Răn mình chưa được chớ la việc người.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mặt trời gần mọc sáng ra,

320. Giấc mê chưa tỉnh vẫn là thường khi;

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nụ sanh thì chắc có hoa,

Sao không lo tới lại là muốn ngơ;

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc riêng không mấy thiết tha,

328. Việc chung lòng dạ đầy đà ước mong;

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhiều khi nước mắt cứ ra,

Cũng vì lòng quá lo xa cho đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sơn đầu tiếng một Tiên gia,

336. Rằng sanh mà tử, tử mà còn sanh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trẻ không thì chẳng có già,

Đã già thì chết ấy là xưa nay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tuần huờn hãy nhớ nghĩ ra,

344. Việc không lo sớm muộn là không xong.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đồi cao mấy cũng leo qua,

Mức chưa đạt tới thì là còn đi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Giàu sang như Sĩ Đạt Ta,

352. Ngài còn chịu khổ để mà lo tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bình thời còn học Thích Ca,

Huống cơn điên đảo sao mà không tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lành phước đến, dữ họa ra,

360. Hãy nên xét kỹ để mà tùng lương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thì giờ chớ bỏ trôi qua,

Nắm tay nhau lại tạo ra phước điền.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đi cho đến hội Long hoa,

368. Bao nhiêu công khó sẽ là đền cho.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đường dài sức ngựa hiểu ra,

Việc lâu biết dạ người ta thế nào.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trồng hoa phải hái được hoa,

376. Tu không đắc đạo thì là không tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thói hư tật xấu chừa ra,

Tu cho chánh đạo mới là thấy linh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chớ đừng mượn lớp áo dà,

384. Lừa người mộ đạo ấy là bất lương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vì nhiều quái vật sắp ra,

Cho nên Tiên Phật mới là kêu tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Diệu huyền sẵn có nơi ta,

392. Bình tâm phản chiếu tất là thấy ngay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Quyết tâm theo chánh bỏ tà,

Dù ai quyến rũ cũng là không theo.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ném quăng các vật Ta bà,

400. Leo thuyền Bát Nhã về mà Tây phương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dứt xong ý nghĩ vạy tà,

Rồi đây trí tuệ sẽ là phát sanh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ngục trần mau phá tung ra,

408. Ngoài trời có các Tiên gia đứng chờ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật đem chìa khóa cho ta,

Mau tay mở ngục Ta bà trốn đi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Muỗi mòng cắn rứt ngày qua,

416. Sướng vui chi chẳng lánh xa cõi trần?

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cùng tôi kết chặt lần ba,

Làm sao thấy Phật Di-Đà mới ưng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi đây xin rán nhớ ra,

424. Để cho hôm sớm được hòa đôi tim.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trong như ngọc trắng như ngà,

Bao năm dày dạn vẫn là kiên trinh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phấn son tô điểm ngày qua,

432. Nhưng không ăn thấm lấy da của mình.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ta bà chẳng vướng Ta bà,

Đông Kinh mà vẫn ở nhà Việt Nam.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nơi nào đây cũng vào ra,

440. Trong nhà ngoài lộ gió là gió thôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lúc nào cũng vẫn thiết tha,

Đem bầu tâm sự trút ra cho đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Không đầu rắn khó bò ra,

448. Không thầy, trò cũng như là mù đui.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nắm tay nhau lại mới là,

Để gìn sự nghiệp công cha lưu truyền.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dù sao cũng cứ hảo hòa,

456. Từ trên chí dưới rán mà nhứt tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bất lành nhất định chừa ra,

Người này không được nhờ mà người kia.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phải nên thương khắp người ta,

464. Lỗi lầm biết nhận thì tha thứ liền.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Làm sao đẹp tợ như hoa,

Ai xem cũng mến ai nghe cũng gần.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chánh chơn cứ mãi làm ra,

472. Thì đâu đến đỗi người ta nhạo cười.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trách mình chớ trách người ta.

Nếu mình không xấu thì là ai chê.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chắp tay nhứt niệm Di-Đà,

480. Lỗi người trăm chuyện lòng ta một lòng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Từ sân ngựa đã chạy ra,

Ăn thua đến mức mới là định phân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi luôn đau đớn ruột rà,

488. Vì câu bĩ thới nước nhà chưa xuôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chết đi không muốn đợi già,

Nhưng vì nợ nước tình nhà còn đây.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tình trên nợ nước tình nhà,

496. Là tình nhơn loại tôi đà nặng mang.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Loài người chưa được bình hòa,

Xác tôi dù bỏ hồn mà chưa đi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi từng nguyện với Phật đà,

504. Lời tôi ai được nghe ra đều hiền.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xưa nay tôi đã nhớ ra,

Kiếp nào tôi cũng vẫn là sầu dân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thương tôi thì rán hiền hòa,

512. Để cho tôi bớt ruột rà đớn đau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Con trong lòng mẹ đẻ ra,

Liên quan xác thịt còn là hồn linh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thọ ân thì phải đáp qua,

520. Lo tròn chữ hiếu mới là đáng con.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi đang buồn tủi lắm mà,

Vì tình chưa vẹn nghĩa là cũng chưa.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi từng khuyên nhủ mẹ già,

528. Nên đem tôi để hiến mà cho dân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xác tôi nếu phải nghiền ra,

Cứu đời khỏi bịnh cũng là chịu ngay.

Tác giả bài viết: Thanh sĩ Thích Huệ Duyên