Sư người tiết tháo tuyệt vời, độ lượng xuất chúng. Nơi Dược Sơn, Sư được tâm ấn, cùng Ðàm Thạnh, Viên Trí là bạn đồng học thâm giao.
Khi rời Dược Sơn, Sư bảo hai bạn:
- Hai huynh mỗi người sẽ ở một nơi để dựng lập tông chỉ Dược Sơn, riêng tôi tánh tình quê mùa, chỉ ưa sơn thủy làm vui thú, không có tài năng. Ngày sau, hai huynh biết tôi dừng ở đâu, có gặp vị tọa chủ nào lanh lợi mách cho một người đến, nếu kham chỉ bảo tôi sẽ đem chỗ bình sanh thọ nhận trao lại, gọi là đền đáp ơn của Tiên sư.
Chia tay nhau, Sư đi đến Tú Châu nơi sông Ngô, bến Hoa Ðình, sắm một chiếc thuyền nhỏ tiếp chúng bốn phương qua lại, tùy duyên độ nhật. Người thời ấy không biết tung tích Sư, bèn gọi Sư là Thuyền Tử Hòa thượng.
*
Một hôm, thuyền đậu bên bờ, Sư ngồi rảnh rang, có vị quan hỏi:
- Thế nào là việc hằng ngày của Hòa thượng?
Sư dựng đứng cây chèo, bảo:- Hội chăng?
Vị quan thưa:- Không hội.
Sư bảo:
- Chèo tạt sóng xanh, cá vàng ít gặp. (Trạo bát thanh ba, kim lân hãn ngộ.)
*
Sau này, Thiền sư Viên Trí có dịp đi đến Kinh Khẩu, gặp lúc Thiền sư Thiện Hội thượng đường. Có vị Tăng hỏi: "Thế nào là pháp thân?" Thiện Hội đáp: "Pháp thân không tướng." Tăng hỏi: "Thế nào là pháp nhãn?" Thiện Hội đáp: "Pháp nhãn không vết." Viên Trí bất chợt phát cười.
Thiện Hội xuống tòa, hỏi Viên Trí:
- Tôi vừa đáp câu hỏi của Tăng, chắc có chỗ không đúng khiến Thượng tọa phát cười, xin Thượng tọa từ bi chỉ dạy.
Viên Trí bảo:
- Hòa thượng nhất đẳng (bậc nhất) là đúng, về xuất thế thì chưa có thầy.
Thiện Hội thưa:
- Chỗ nào tôi không đúng, mong Thượng tọa vì nói để phá.
- Tôi hoàn toàn không nói, mời Hòa thượng đi đến chỗ Hoa Ðình Thuyền Tử.
- Người ấy như thế nào?
- Người ấy trên không có miếng ngói, dưới không có mũi dùi. Hòa thượng muốn đi xin đổi y phục mà đến.
Thiện Hội bèn giải tán chúng, sửa sang hành lý, đi thẳng đến Hoa Ðình Thuyền Tử.
*
Vừa thấy Thiện Hội đến, Sư liền hỏi:
- Ðại đức trụ trì chùa nào?
Thiện Hội thưa:- Chùa tức chẳng trụ, trụ tức chẳng giống.
- Chẳng giống, giống cái gì?
- Chẳng pháp trước mắt.
- Ở đâu học được nó?
- Chẳng phải chỗ mắt tai đến.
Sư cười bảo:
- Một câu hợp đầu ngữ, muôn kiếp cọc cột lừa. Thả ngàn thước tơ ý ở đầm sâu, lìa lưỡi câu ba tấc, nói mau! nói mau!
Thiện Hội vừa mở miệng, bị Sư đánh một chèo té xuống nước. Thiện Hội mới leo lên thuyền, Sư lại thúc:
- Nói! Nói!
Thiện Hội vừa mở miệng, lại bị Sư đánh. Thiện Hội hoát nhiên đại ngộ, bèn gật đầu ba cái.
Sư bảo:
- Sợi nhợ đầu sào mặc ngươi đùa, chẳng chạm sóng xanh ý tự khác. (Can đầu ty tuyến tùng quân lộng, bất phạm thanh ba ý tự thù.)
Thiện Hội bèn hỏi:
- Thả nhợ buông câu ý Thầy thế nào?
- Nhợ tơ nổi trên mặt nước biếc.
- Lời kèm huyền mà không đường, đầu lưỡi nói mà không nói.
- Câu khắp dòng sông mới gặp cá vàng.
Thiện Hội bịt tai.
Sư bảo:- Như thế! như thế!
Sư phó chúc rằng:
- Ngươi ra đi phải tìm chỗ ẩn thân mất dấu vết, chỗ mất dấu vết chớ ẩn thân. Ta ba mươi năm ở Dược Sơn chỉ sáng tỏ việc này. Nay ngươi đã được nó, sau chớ ở chỗ xóm làng thành thị, nên vào trong núi sâu bên cạnh đồng để tìm lấy một cái, nửa cái tiếp tục không để đoạn dứt.
- Thiện Hội liền từ giã Sư ra đi, thỉnh thoảng ngó lại.
Sư bèn gọi:- Xà-lê!
Thiện Hội quay đầu ngó lại.
Sư liền dựng đứng cây chèo, bảo:
- Ngươi sẽ bảo riêng có.
Nói xong, Sư lật úp thuyền xuống nước mà tịch.
tiết tháo, tuyệt vời, xuất chúng, thâm giao, quê mùa, sơn thủy, tài năng, ngày sau, lanh lợi, gọi là, tiên sư, bốn phương, qua lại, tung tích, rảnh rang, thế nào, dựng đứng, thanh ba, sau này, thiền sư, thân thiện
Mã an toàn:
LỜI NGỎ Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Kính bạch chư Tôn đức Tăng Ni ! Kính thưa quý Phật tử và quý Thiện hữu tri thức ! Trong cuộc sống hiện đại, con người luôn bị thôi thúc, cuốn hút bởi rất nhiều thông tin từ mọi hướng nhưng không ai trong chúng ta lại không nhìn nhận rằng, công nghệ...
Ý kiến bạn đọc