Có cái nhìn sự thật để nhận biết thật giả của đời sống kiếp người.
Quả vị rốt ráo của Nhị thừa đã diệt được tâm phân biệt thô, nhưng vẫn còn vướng vào những phân biệt tế như đạo và tục, sinh tử và Niết-bàn...
Thực hành và quán chiếu ví như tự mình nếm hương vị của trái cây, để biết ngon ngọt của nó, tự mình sàn đập hạt thóc để có gạo và tự mình nấu để có cơm ăn.
Món quà Giáo Pháp như sợi dây tự lực mình cố gắng nổ lực kéo lên, để trở về căn nhà bình an, quê hương trước khi bạn sanh ra đời.
Bình an thật có khi chính chúng ta vượt qua hạnh phúc và khổ đau, đây là nơi không sinh, không diệt.
Bốn vấn đề lớn và trọng đại là biết sự khổ, biết nguyên nhân của khổ, biết chấm dứt khổ..... và biết con đường chấm dứt khổ.
Đời sống luôn tồn tại hai mặt...
Giáo Pháp không nằm trong sách vở, mà có ngay chính trong trãi nghiệm, có được qua suy gẫm thực hành kiên trì và liên tục trong chánh pháp....