Trãi nghiệm trong huân tập
Có cái nhìn sự thật để nhận biết thật giả của đời sống kiếp người. Thân là giả vì có một ngày rồi cũng phải lìa xa nó. Con người sinh ra là kết quả của tình dục, ái dục là cái gốc của luân hồi Aí dục là nhân và yêu thân mạng là quả, nhưng tình dục cũng chẳng phải là đáng sợ, vì con người sống điều có tình cảm dù cho đó là kẻ ác hay bậc Thánh Thần, và đời sống không thể nào hoàn thiện, ai cũng vậy không mãi khổ đau hay sung sướng, người nghèo có cái khổ, người giàu cũng thế. Người nhiều danh vọng quyền lực Tâm của họ cũng mang nhiều âu lo thống khổ. Dù có cao tột, có cả thế gian này cuối cùng họ theo quy luật bỏ tất cả ra đi với hai bàn tay buông trả tất cả lại.
Cho nên tình dục là cái gốc khổ? Tình dục là khổ do chấp và cái tôi, thuộc về tôi và mong muốn cho được nên sinh ra bất toại nguyện. Còn sức khỏe, còn sự minh mẫn chúng ta suy nghĩ đến nó, hiểu rõ nó, trãi nghiệm thực và cảm nhận rõ nó, chuyển hóa nó bằng Giáo Pháp, vì giá trị của Giáo Pháp không nằm trong sách vở, vì sách vở chỉ là ngoại hình của Phật Pháp thông qua rèn luyện chuyên cần liên tục lâu dài. Chúng ta tiếp thu tất cả rộng lượng khai mở rộng Tâm ra, siêu việt để không bị nhiễm trước, giữ cho cho Tâm mình được trong sáng. Chúng ta chăm sóc con cái không phải mong cầu chúng chăm sóc chúng ta, chúng có bạn bè, cũng không mong cầu họ mang lợi ích, hoan hỷ sống tùy theo duyên mà nhận làm chủ lấy nó. Khi làm món ăn mà mình ưa thích thì cái bắt đầu phải cố gắng chịu khó từng công đoạn cuối cùng thì được hưởng cái ngon của nó. Chần chờ, phần đông ai cũng nói không có thì giờ để nghĩ đến việc rèn Tâm dưỡng Tánh, việc cũng giản dị có làm Bạn kiệt sức gì đâu? Chỉ việc khảo sát thật rõ các cảm xúc, hình ảnh, mùi vị từ các giác quan, coi cái chúng thích hay không thích. Cái giá trị luôn là cái khích lệ, khi một người bỏ thuốc lá bỏ rượu lúc đầu thì khó chịu, thèm khát và bị vật lộn với cái thích của mình, nhưng sau đó họ khỏe và khoan khoái sức khỏe tăng lên đó là cái lợi ích của việc xã bỏ huân tập Tâm.
Dù cho nhiều người có cái nhìn lập dị hoặc chê bay....chúng ta vững vàng niềm tin vào Phật Pháp,...con người họ suy nghỉ quá nhiều,nhưng cuối cùng có thoát ra khỏi Chân Lý đâu ?.Và con người như con bò kéo chiếc xe lê lết vào dòng quay vô cực của thời gian...nó ngã quỵ,và chiếc xe mục nát...đất nước gió lửa và bánh xe nghiệp tiếp tục luân chuyển sinh khởi,và chúng ta biết dừng lại nó dừng theo...Kiểm soát Thân Khẩu Ý và biết rỏ thiện ác...đây là Giáo Pháp của Phật Giáo.Chúng ta nhìn vào chính mình,nhìn thật kỷ,điều ác đang hiện diện trong lời nói,suy nghỉ và đúng lúc đó dừng lại...và nhận rỏ cái lợi cái hại cho nhân cách của mình,khi thanh sạch thì thiện lành và đức hạnh sẽ đến và phước báu như thứ tiền vô hình trong cái biết...Tâm trạng bình an là quả vị thật có.
Cái biết sự thật làm cho Bạn cảm nhận tự tại....ví như chúng ta sống với biết bao người chung quanh,biết bao tính cách, có người thương có người thù ghét...nhưng nếu chúng ta có cái nhìn chung thì điều giống chúng ta ở chổ sanh già bệnh chết....cũng như cánh rừng biết bao là cây có lớn nhỏ,đặc rỗng...chũng loại,nhưng tụ chung thì vẫn là cây...thành trụ hoại diệt...đó là sự thật.Tình yêu tạm bợ...sự thù ghét tạm bợ....thiện...ác cũng tạm bợ...tất cả điều không thường hằng...vậy thì cái gì trong chúng ta thường hằng ? Thì tiếp theo là sao chứ ? và cảm thọ đó trôi đi biến mất....vô thường !!! Lục căn đẻ cảnh trần nó đem đến mọi khoái lạc và nó cũng đem đến bao điều khổ đau phiền não và chính nó cũng dẫn đến hiểu biết và trí tuệ...
sự thật, nhận biết, đời sống, sinh ra, kết quả, tình dục, luân hồi, đáng sợ, tình cảm, không thể, hoàn thiện, sung sướng, khổ người, danh vọng, quyền lực, thống khổ, thế gian, cuối cùng, quy luật, tất cả, ra đi
Mã an toàn:
LỜI NGỎ Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Kính bạch chư Tôn đức Tăng Ni ! Kính thưa quý Phật tử và quý Thiện hữu tri thức ! Trong cuộc sống hiện đại, con người luôn bị thôi thúc, cuốn hút bởi rất nhiều thông tin từ mọi hướng nhưng không ai trong chúng ta lại không nhìn nhận rằng, công nghệ...
Ý kiến bạn đọc