Nguyền mong thân cận minh sư, quả Bồ Đề một đêm mà chín. Phúc gặp tình cờ tri thức, hoa Ưu Đàm mấy kiếp đâm bông.
Rss Feed

Tôi không quên - Phần 2

Đăng lúc: Chủ nhật - 25/12/2011 11:30 - Người đăng bài viết: Tịnh Cường
Tôi không quên - Phần 2

Tôi không quên - Phần 2

Máy Đạo không xa xôi, Quay đầu lại thấy rồi; Thấy ra mau hay chậm, Là do sức tỉnh hồi. Thanh-Sĩ

Tôi không quên - Phần 2

*****

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dám đâu sánh với Thích Ca,

536. Nhưng không để thẹn lời ra của Ngài.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ăn sâu quan niệm lợi tha,

Đời tôi chỉ biết có nhà nhơn dân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chính tôi tôi thật đây mà,

544. Cái tôi của khắp người ta xa gần.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Còn người hung ác sanh ra,

Còn tôi sanh sống để mà khuyên can.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nắng mưa núi chẳng khờn da,

552. Khổ lao tôi cũng vẫn là người tôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thi gan với cuộc phong ba,

Quyết đưa đón khách đến nhà Từ bi

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tay tôi tay của trẻ già,

560. Dù xa đôi nẻo cũng là nắm luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Anh em chỉ mới rát da,

Bên này tôi đã ruột rà thấy đau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nói cười gượng gạo cho qua,

568. Trong lòng luống những xót xa lo buồn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhìn tôi chỉ thấy ngoài da,

Mấy ai soi thấu ruột rà của tôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mỗi ngày ước gặp trẻ già,

576. Để cho mắt đó thấy ra xác này.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tay vừa cầm bút viết ra,

Mắt vừa luỵ nhỏ như là mưa rơi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rán tu cho nghiệp nhẹ ra,

584. Để cùng tôi có về nhà Phật Tiên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mảnh gương trước bụi hằng hà,

Gương trong sau trước vẫn là gương trong.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đừng cho chúng quỉ lôi ra,

592. Khá ôm cho chặt cột nhà Từ bi .

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Làm cho trí huệ sanh ra,

Muốn sanh trí huệ phải là lặng tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chừng tôi trở lại quê nhà,

600. Nhớ đem trí huệ làm trà cho tôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Không ham châu báu ngọc ngà,

Tôi ham được có con nhà hiền lương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi không hề có bất hòa,

608. Xin người quê nội rán mà hảo tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi còn thương mến trẻ già,

Trẻ già cũng rán nhớ mà thương tôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đôi đàng nước mắt đồng ra,

616. Bao nhiêu chướng ngại cũng là đẩy trôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Gần đây tôi sẽ về mà,

Mặt nhìn thấy mặt thì là nguôi ngoai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Biển non chớn chở bao la,

624. Chỉ trong gang tấc thì là gặp nhau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Gặp nhau để gỡ rối nhà,

Chớ không phải gặp để mà ăn chơi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tu đi tu ruột tu da,

632. Tu cho loạn lạc đổi ra thái bình.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nếu không trên hảo dưới hòa,

Tôi còn gởi xác phương xa chưa về.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Không vì trốn nợ đi ra,

640. Mà vì trả nợ mới là xuất dương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Không làm lợi ích người ta,

Tôi thề không sống Ta bà này đâu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khi chân tôi bước đi ra,

648. Đạp bằng được dốc mới là ưng tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa,

Đau lòng tôi mới nói ra,

Thiêng liêng sứ mạng vẫn là thiêng liêng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ngọc ngà là vẫn ngọc ngà,

656. Dù người đem nó làm ra món gì.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xác này dù có bỏ ra,

Cũng chưa phải bỏ hồn nhà Từ bi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chết cây đem hột gieo ra,

664. Cây này lớn cũng như là cây kia.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đừng buồn đèn bị gió qua,

Tắt rồi đốt lại sẽ là cháy lên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hiện tôi đang khóc đây mà,

672. Khóc thầy xa tớ như gà mồ côi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rượu nồng nhiều lúc mượn ra,

Cho ngơi nỗi thảm cho hòa trời đông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm nghe tiếng Phật đà,

680. Rằng con ơi mọi nỗi nhà tạm nguôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Làm sao có thể nguôi qua,

Ở trong xương tủy việc nhà đã thâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Gỡ xong chuyện rối nước nhà,

688. Bịnh tôi mới được giảm ra ít nhiều.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Độ này thời tiết bất hòa,

Tôi đang nằm bịnh tại nhà ở đây.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một mình lăn lóc thở ra,

696. Tạo công khéo thử chi mà chua cay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bên hè tiếng dế kêu la,

Như than giùm kẻ đàng xa một mình.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khối tình ôm nặng ngày qua,

704. Nước non ôi có biết mà hay không?

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Không riêng tình của một nhà,

Mà tình chung của người ta muôn đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lòng tôi van vái ngày qua,

712. Phật ơi xin cứu người ta khổ nàn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Anh em có thấu chẳng là?

Riêng thân này chẳng nệ hà với ai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trời không riêng phủ mình ta,

720. Che cùng vạn vật dù là ở đâu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hiện giờ cũng đã canh ba,

Lưng chưa dính chiếu cũng là vì nhau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mỗi ngày thường bước chân ra,

728. Dù thân đang bịnh cũng là cứ đi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi đang buồn tủi lắm mà !

Buồn đời chưa tỉnh tủi nhà chưa xuôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cùng tôi chớ để rời ra,

736. Giúp tôi cho bớt xót xa tủi buồn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi không khóc lúc mất cha,

Mà tôi khóc việc người ta đã nhiều.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm có tiếng Phật đà,

744. Rằng con ơi bớt chan hòa hột châu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Càng đi càng thấy tới ra,

Dù cho đường có cách xa bao ngàn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chờ tôi chớ vội ngơ ra,

752. Để cùng tôi đến Long Hoa một kỳ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một khi đốt nén hương ra,

Đừng quên hương ấy bay xa khắp cùng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thôn hương lớn nhỏ trẻ già,

760. Đồng lòng cầu nguyện Phật đà động tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vái thầm trong bụng của ta,

Thần Tiên nghe cũng như là sấm vang.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nghèo nàn lăn lóc cho qua,

768. Đường tu nhớ giữ như là khi xưa.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhà nghèo con thảo biết ra,

Nước loàn mới rõ ai là lòng trung.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sảy sàng chịu đựng năm ba,

776. Được nên gạo cội phải là trầy vi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Công dày được quả lớn ra.

Chớ buồn tốn của hay là tốn công.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lần này thi chẳng đâu ra,

784. Hết rồi cái kiếp người ta đương đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc chi khi muốn làm ra,

Nên suy nghĩ kỹ kẻo mà lầm sai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chớ cho tội lỗi phạm ra,

792. Phạm rồi sửa được nhưng mà khó khăn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lời sai chết chẳng nói ra,

Việc sai lợi mấy cũng là từ nan.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhiều khi một tiếng nói ra,

800. Đầu rơi khỏi cổ cửa nhà tan hoang.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vô tình một việc làm ra,

Hại lây muôn mạng vẫn là thường khi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sớm chiều dặn lấy lòng ta,

808. Việc chi cũng phải xét ra mới làm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trồng hoa là để hái hoa,

Tu hành là để nên nhà Phật Tiên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm Phật có bảo ra,

816. Con ơi tu chẳng thành là đừng tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Những lời khuyên nhủ trẻ già,

Không riêng tôi nói mà là Phật ban.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đường chơn khi nhận thấy ra,

824. Rán đi cho tột dù là gai chông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Biển tâm để nó đục ra,

Cá dù có lội cũng là khó trông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nếu không khổ kiếp người ta,

832. Ai đâu cần bảo ai mà tu thân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Còn nhiều nạn ách xảy ra,

Cho nên mới khuyến người ta làm hiền.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đáo đầu sự thế khít nhà,

840. Không tu chừng đến việc là khó tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Giảng kinh không để ngâm nga,

Để xem cho hiểu đặng mà hồi tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đau lòng tôi biết bao là,

848. Giảng xem nhiều kẻ hiểu ra ít người .

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Giới răn cứ mãi bỏ ra,

Xưng mình Phật giáo thì là ai tin.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rán lo gìn đạo Thích Ca.

856. Giúp tôi bớt thảm khi ra xứ người .

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nước mềm nhiều giọt rơi ra,

Đá dù cứng mấy cũng là mòn hao.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bận tâm chi các việc tà,

864. Nay cười mai khóc há là không kiêng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tại sao Phật có Liên Hoa?

Vì lòng của Phật chẳng sa đắm trần.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Muốn cho đổi kiếp người ta.

872. Việc chi của thế cũng là xem không.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc nào nhơn ái hiền hòa,

Khi nghe thấy đến thì là làm ngay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Quanh mình đầy lũ yêu ma,

880. Lãng tâm một chút thì là bị xô.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trong lòng khi nổi phong ba,

Định tâm vương Phật niệm ra để trừ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tự mình không đủ sức ra,

888. Mượn câu niệm Phật để mà thêm oai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Gần rồi ớ khắp người ta,

Rán leo chút nữa thấy ra sơn đầu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật không chọn lựa tài gia,

896. Chỉ tìm những kẻ nào là thật tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dù cho lỗi lạc tài ba,

Cũng trong máy tạo để mà chịu xây.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Oai hùng trên khắp người ta,

904. Nhưng chưa phải thắng được ma trong lòng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phải oai hai mặt mới là,

Thắng ngoài rồi cũng thắng mà được trong.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khi thân tự chủ được là,

912. Trên đường tu niệm đã qua chín phần.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc đời tập nhiễm hằng hà,

Cho nên việc đạo khó mà nhớ dai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khó tu tu được thành ra,

920. Liên hoa cửu phẩm sẽ là phẩm cao.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thôn lân nam nữ trẻ già,

Biết đời đã mỏng thì là rán tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ngày nào cũng vẫn khuyến ca.

928. Bởi vì cuộc thế cận ra mỗi giờ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Càng nhiều khói lửa can qua.

Càng không nên ở xấu xa với người.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cũng vì tận thế mà ra,

936. Nhãn tiền quả báo người ta đời này.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc không đáng mấy cũng là,

Nếu điều bất thiện thì xa chớ làm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi ngồi đặt bút viết ra,

944. Bao nhiêu tâm trí để mà vào đây.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đọc đây sẽ rõ lòng ta,

Tuy xa mà vẫn không xa chút nào.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khi nào lòng muốn ngơi ra,

952. Hãy mau đọc giảng sẽ là vững tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Buồn riêng tôi có xảy ra,

Nhớ ngay đồng đạo quê nhà thì nguôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm Phật có bảo ra,

960. Sầu chung hơn việc riêng ta âu sầu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vui chi cái kiếp người ta,

Đeo mang này nọ rồi là bỏ đi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật đài nếu được xem ra,

968. Cõi trần sẽ chẳng còn sa đắm vào.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nếu tin lời Phật dạy ra,

Việc chi ở thế cũng là chẳng ham.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật Tiên vô số hằng hà,

976. Xưa nay đâu phải chỉ là một ông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trong tòa cửu phẩm Liên Hoa

Tu cho tên được ghi mà nơi đây.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Duyên xưa nay mới gặp ra,

984. Không tu duyên ấy sẽ là vô duyên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Há không nhớ lại rừng già,

Ở trong lồng mãi còn ra giống gì.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chớ nên tưởng ngục là nhà,

992. Thật nhà thì chẳng phải là vậy đâu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tâm trần rán gội cho ra,

Vô minh khi hết thì là thấy minh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bổn tâm khi được thấy ra,

1000. Phật đâu cũng thấy lựa là thế gian.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vì còn tưởng nghĩ việc ta,

Cho nên niệm Phật nhiều mà không linh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nên hư đều tự mình ra,

1008. Siêu là nhờ ngộ đọa là vì mê.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vừa lo bổn phận người ta,

Vừa trau đạo hạnh cho hòa cả hai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phận người cư sĩ tại gia,

1016. Vừa là quốc sĩ vừa là Phật nhi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sống riêng là sống thiết tha,

Sống chung là sống an hòa vui tươi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thương người như thể thương ta,

1024. Nếu ai cũng được thế là bình yên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sống trong thời đại hào hoa,

Nếu thêm có đạo đức là quí thay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rất mong khắp cả người ta,

1032. Đặt tình bác ái trong tòa văn minh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đã kêu là giống người ta,

Nếu không nhân cách thì là khó coi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trẻ noi theo chí người già,

1040. Những điều chơn chánh thì là học theo.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lễ nghi là phận người ta,

Đối cùng ai cũng giữ mà lễ nghi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đạo người cần phải biết ra,

1048. Xử sao cho vẹn kẻo mà hổ danh.

Tác giả bài viết: Thanh sĩ Thích Huệ Duyên
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 

Giới thiệu

Cách gởi bài viết về Ban Biên Tập

Nội quy đăng bài viết :Bài viết trước khi đăng phải hội đủ các điều sau :- Thứ nhất : Trang web chỉ có một mục đích đó là Hoằng Dương Phật Pháp- Thứ hai : Nội dung thuần tuý chỉ có quan điểm, kinh điển, Luật, Luận chính thống của Nhà Phật- Thứ ba : không liên quan bất...

Thống kê

  • Đang truy cập: 123
  • Hôm nay: 15057
  • Tháng hiện tại: 1728641
  • Tổng lượt truy cập: 59381574

Tin xem nhiều

Xem bản: Desktop | Mobile