Ông bà mình cấy lúa thì phải cúi đầu, khom lưng và đi lùi về sau. Chẳng qua chỉ là một bát cơm…
Mấy hôm nay trời như quen lệ. Vào khoảng nửa khuya về sáng, kéo dài đến trời trưa, có khi đến xế, mưa không lớn nhưng rỉ rả không muốn ngừng. Thời gian còn lại mây kéo âm u, liu riu gió lạnh thổi về, đường quê thưa thớt người đi.
Bao nhiêu phồn hoa, Thoáng qua phút chốc, Trăm năm sau, Chỉ còn lại một nấm cát vàng.
Khi đã thực sự dừng lại và nhìn sâu thì ai cũng sẽ biết chia sớt và nâng đỡ những mảnh đời khốn khổ, đáng thương xung quanh. Chỉ khi nào con người trở về bản chất biết quan tâm nhau và sống vì nhau thì ý niệm cao - thấp, sang - hèn, vinh - nhục… mới biến khỏi cuộc đời này.
(PGVN) Trưởng lão HT Thích Thanh Bích - Thành viên Hội đồng Chứng minh, Chứng minh Đạo sự Phật Giáo Hà Nội, Bậc Long tượng Thiền lâm, đại thọ một thế kỷ.
Một người cha đi làm về rất muộn, mệt mỏi và bực bội sau một ngày bận rộn ở cơ quan. Ông vừa về đến nhà, đứa con trai năm tuổi đã ngồi chờ từ lúc nào và hỏi:
Mẹ là bóng mây che mát cho chúng con . Dù ở phương trời nào? Ngày hay đêm? Bóng mây vẫn lặng lẽ che trên đầu cho chúng con...
LỜI NGỎ Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Kính bạch chư Tôn đức Tăng Ni ! Kính thưa quý Phật tử và quý Thiện hữu tri thức ! Trong cuộc sống hiện đại, con người luôn bị thôi thúc, cuốn hút bởi rất nhiều thông tin từ mọi hướng nhưng không ai trong chúng ta lại không nhìn nhận rằng, công nghệ...