Nguyền mong thân cận minh sư, quả Bồ Đề một đêm mà chín. Phúc gặp tình cờ tri thức, hoa Ưu Đàm mấy kiếp đâm bông.
Rss Feed

Nơi bình yên

Đăng lúc: Chủ nhật - 04/03/2018 03:27 - Người đăng bài viết: Diệu Thành

“Như từ bao la ta ra đời một kiếp nữa

Như từ trong nhau lớn lên khôn lên cùng nhau”

Đây là lần đầu tiên con được tham gia Khóa tu mùa hè ở ngôi chùa Hoằng Pháp xinh đẹp này. Bao giờ lần đầu tiên cũng để lại nhiều kỷ niệm khó quên nhất. Hơn ai hết con cảm nhận sâu sắc những giá trị mà khóa tu đem lại. Bởi con đã trải qua 3 năm chờ đợi, mong ngóng để được tham gia khóa tu lần này. Và cũng chính khóa tu này đã giúp con có những trải nghiệm đầu tiên trong cuộc sống. Lần đầu tiên con rời xa gia đình trong thời gian dài và sống trong một đại gia đình với hơn 3000 anh, chị, em. Lần đầu tiên con không dùng máy tính và điện thoại mà vẫn “sống được”, con không tham gia vào các cuộc chơi của bạn bè mà vẫn vui. Lần đầu tiên con tự giặt đồ lâu. Không những thế, đây còn là lần đầu tiên con cười nhiều và ăn nhiều như thế.

Cách biệt thế giới bên ngoài hơn một tuần lễ, xa các cuộc vui cùng bạn bè, xa cách cha mẹ, nép mình vào khuôn phép… Nhưng con không hối hận bởi ở đây con thật sự cảm nhận được sự bình yên và an lạc. Rời khỏi không gian chật hẹp của căn phòng nơi góc phố, xe cộ ồn ào, tấp nập để mở ra cánh cửa bao la của chính tâm hồn mình. Con rời khỏi thế giới giả tạo ngoài kia, xa những thứ vật chất… Nơi đây mang con đến gần với thiên nhiên hơn, khiến con càng trân trọng và giữ gìn vẻ đẹp của tạo hóa, của tán cây xanh, của hàng cỏ dại. Và cũng ở chính nơi đây con học được bao nhiêu điều bổ ích là biết viết chữ “Hiếu” và biết sống vững vàng trong cuộc sống rất nhiều cạm bẫy và cám dỗ này… Và hơn hết chính nơi đây con đã quen được biết bao nhiêu người bạn - những người bạn đầy nhiệt huyết, thân thiện và đáng mến mà con cũng không biết đã yêu mến từ khi nào.

Thanh thản ư? Con cũng rất thanh thản đấy chứ! Nơi đây con không còn lo lắng đến những buổi học thêm, không còn lo đến bữa ăn, giấc ngủ và cũng không còn muộn phiền gì. Sống trong một môi trường có phần “nghiêm khắc”, nhưng con vẫn thích và vẫn yêu nơi này. Bởi con biết cuộc sống không phải là con đường thẳng tắp trải đầy hoa hồng để con bước đi, mà là con đường đầy chông gai. Mà dẫu có được bước đi trên con đường trải đầy hoa hồng thì bàn chân cũng phải “rướm máu”. Bởi một lẽ đơn giản “hoa hồng có gai”! Và vì thế những trải nghiệm khó khăn đầu đời ở đây có là bao so với con đường dài đằng đẳng mà con sẽ bước đi sau này. Bảy ngày có phải là quá ngắn ngủi so với một đời người? Đúng thế, nhưng chỉ 7 ngày thôi đã làm con lớn khôn thêm và trưởng thành hơn, chỉ 7 ngày cũng đủ để con nhận ra những giá trị chân thực của đời người và cũng chỉ 7 ngày đủ cho con biết được tình thương thật sự, biết được những điều quý giá của tâm hồn mình, đủ làm con yêu mến nơi đây - yêu mến quý thầy.

Những ngày trôi qua nơi đây, với con là một chuỗi những ngày vui, con cười từ lúc sáng sớm đến khi tối trời và chỉ trừ lúc đi ngủ. Con cười với sự tinh nghịch của lũ bạn nơi đây, con cười với các thầy… và “Đồ long đao” đi chiến đấu với lũ quỷ nhỏ này. Con cười với sự pha trò trong những bài pháp của quý thầy và con cười với cả những tình cảm quý thầy dành trao… Nhưng con cũng biết để có được những nụ cười, niềm hạnh phúc, những bữa cơm chay dinh dưỡng và giấc ngủ an lành… là sự đánh đổi không nhỏ của các thầy - những người cha, người anh của chúng con. Con biết từng bữa cơm của chúng con là sự vất vả của thầy. Con đã cười, cười với sự mệt mỏi, nhọc nhằn của quý thầy: “Làm sao để chúng con thêm khôn lớn, làm sao để chúng con thật sự trưởng thành và làm sao để chúng con trở thành một người tốt”. Thật sự, thầy cũng không có lý do gì để hy sinh vì chúng con lớn thế đâu! Chẳng phải hằng ngày các thầy tự mình tu học, tự mình chăm lo cho riêng bản thân mình sẽ không vui sướng hơn sao? Có phải không có chúng con, các thầy sẽ không phải lo lắng nhiều đến vậy? Nhưng tại sao các thầy phải làm như vậy? Có phải đây là tình yêu thương và lòng từ bi của các thầy? Có phải vì tương lai không muốn chúng con đi vào hẻm vắng? Có phải vì tương lai của đất nước mình? Nhưng dù sao đi nữa, con vẫn muốn gửi đến quý thầy, quý cô lời cảm ơn sâu sắc nhất. Cảm ơn thầy với những lời dạy dỗ, những bữa cơm ngon, những câu kinh, bài pháp và cảm ơn thầy với những đòn roi và những niềm vui nụ cười.

Thầy ơi! Hoa nở có lúc tàn, mặt trời mọc rồi lặn và cuộc vui nào cũng sẽ chấm dứt, có gặp gỡ ắt phải có chia tay. Tất cả vạn vật tự nhiên đều tuân theo quy luật hợp tan ấy. Và chúng con cũng vậy thôi, thầy ạ! Nhớ lắm những ngày hân hoan với niềm vui khai khóa với Khóa tu mùa hè, nhưng hôm nay thì sao? Một sự nuối tiếc buồn bã, một chút gì đó xao xuyến, vấn vương và cả muộn phiền. Con muốn tìm thêm chút kỷ niệm, chút niềm vui, nỗi buồn và cả hình ảnh những vị “Từ phụ” nơi đây, muốn níu giữ cả thời gian, không gian, cả bạn bè và những người cha, nhưng con không thể thầy ạ! Bởi con chỉ là một sinh linh nhỏ bé trước thời gian vô hình nhưng rất đỗi vô tình kia. Và con cũng là một con người nhỏ bé so với không gian bao la chốn này. Con nhỏ bé là thế! Con không làm được gì, ngoài gửi lời chúc thành công đến mọi người. Chúc các thầy Phật sự được viên thành, thân tâm an lạc và hãy nhớ nghĩ đến lũ “tiểu quỷ” này. Cũng là một lẽ tất nhiên, con xin hứa sẽ mang theo lời thầy dạy đến suốt cuộc đời này. Con sẽ mãi không quên quý thầy và những gì con đã được nhận ở nơi đây. Mai này, nếu con có thành công trên đường đời đi nữa thì tất cả đều nhờ ơn quý thầy, nhờ những bài học nơi đây - ngôi Già Lam này.

Và thầy ơi! Con yêu thầy, yêu cả ngôi chùa này, yêu tất cả những gì nơi đây!

MỤC LỤC

Tác giả bài viết: Quách Thanh Thiên
Nguồn tin: Chùa Hoằng Pháp
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 

Giới thiệu

Cách gởi bài viết về Ban Biên Tập

Nội quy đăng bài viết :Bài viết trước khi đăng phải hội đủ các điều sau :- Thứ nhất : Trang web chỉ có một mục đích đó là Hoằng Dương Phật Pháp- Thứ hai : Nội dung thuần tuý chỉ có quan điểm, kinh điển, Luật, Luận chính thống của Nhà Phật- Thứ ba : không liên quan bất...

Thống kê

  • Đang truy cập: 233
  • Khách viếng thăm: 226
  • Máy chủ tìm kiếm: 7
  • Hôm nay: 68651
  • Tháng hiện tại: 243159
  • Tổng lượt truy cập: 79112023

Tin xem nhiều

Xem bản: Desktop | Mobile