Nguyền mong thân cận minh sư, quả Bồ Đề một đêm mà chín. Phúc gặp tình cờ tri thức, hoa Ưu Đàm mấy kiếp đâm bông.
Rss Feed

Tôi không quên - Phần 1

Đăng lúc: Chủ nhật - 25/12/2011 11:29 - Người đăng bài viết: Tịnh Cường
Tôi không quên - Phần 1

Tôi không quên - Phần 1

Máy Đạo không xa xôi, Quay đầu lại thấy rồi; Thấy ra mau hay chậm, Là do sức tỉnh hồi. Thanh-Sĩ

Tôi không quên - Phần 1

****


Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Năm năm dư đã trải qua,

Lòng thương nhau vẫn mặn mà lòng thương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khổ lao dù mấy cũng là,

8. Việc tu khuyên cứ rán mà lo tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xem nhau như thể ruột rà,

Khi ai chạm đến thì là biết đau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đạo mầu lòng vẫn thiết tha,

16. Dù cho thế cuộc dần dà bao lâu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trên đầu có Phật xem qua,

Hiền lương sẽ được gặp nhà hiền lương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc buồn khi có gặp ra,

24. Cùng nhau chia sớt cho qua nỗi buồn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thương nhau như thể một cha,

Cắn hai hột muối chia ra cũng đành.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hãy tin chắc lấy lòng ta,

32. Chớ tin theo lối truyền ngoa của đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Từ tôi xa cách quê nhà,

Phong trần dày dạn ai mà biết cho.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vì tình thương khắp chư gia,

40. Mỗi đêm tôi mỗi chan hòa hột châu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chừng nào thế giới bình hòa,

Mới là ngon bữa mới là ngủ yên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Địa cầu cũng sống như ta,

48. Một khi tuổi nó đã già thì tan.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lòng tôi lòng của trẻ già,

Đôi lòng như một mới là đồng môn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thân đang sống cảnh phồn hoa,

56. Nhưng lòng vắng ngắt như là rừng sâu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mảnh gương chủ nghĩa hảo hòa,

Lúc nào cũng được nêu ra khắp cùng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ngày đêm luống nhớ quê nhà,

64. Đau như ai cắt ruột rà từ manh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bụi trần tấp nập ngày qua,

Ngọc thời vẫn ngọc khó ra bùn lầy.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thân tuy cách trở san hà,

72. Nhưng lòng vẫn được thông qua mỗi ngày.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhiều đêm về viếng quê nhà,

Thức ra nước mắt đượm đà gối chăn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Từ ngày rời khỏi quê nhà,

80. Lệ rơi đọng lại như là biển sông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật còn cảm động lòng ta,

Huống là người ở quê nhà chẳng thương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Kệ kinh xin chớ bỏ qua,

88. Rán xem cho được hiểu ra lý mầu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tu hành cho vẹn nết na,

Để không hổ phận con nhà biết tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Luật nghi là cái nền nhà,

96. Phải nên gìn giữ chớ xa ngày nào.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc mình nếu chẳng tốt ra,

Thì không sửa được xấu xa của người.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Khi nào việc quấy nghĩ ra,

104. Hãy nên biết sợ để mà chừa ngay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xử không xong được việc nhà,

Tất nhiên việc nước cũng là không xong.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đã sanh ra phận người ta,

112. Ít nhiều gì cũng phải là nên danh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rán noi gương tốt ông cha,

Để cho con cháu nhớ ra sau này.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sống cho đáng mặt người ta,

120. Chớ đừng sống lối quỉ ma phá đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thọ ân thì phải nhớ ra,

Chớ đừng quẹt mỏ như gà không nên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bầu trời tuy rộng bao la,

128. Gặp ngày nạn ách thấy ra hẹp hòi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Người ta ai cũng người ta,

Nhưng mà lòng dạ ai mà giống ai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rán lo cho được thuận hòa,

136. Đem đời buồn thảm đổi ra vui mừng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đêm nằm xin nhớ nghĩ ra,

Biết hòa là phúc không hòa thì nguy.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sa lầy khó rút chơn ra,

144. Rán theo đường chánh đường tà đừng theo.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hội này Tiên Phật lọc ra,

Nếu sai phương hướng thì là hết trông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đèn không để gió lọt qua,

152. Thì đèn vẫn được sáng loà suốt đêm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trong bùn vẫn giữ mùi hoa,

Tuy nơi thế tục nhưng mà Thần Tiên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Người ta đổi lại Tiên gia,

160. Dễ dàng cũng thể như là trở tay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Giác là Phật mê là ma,

Tự mình xét lấy thì là hiểu ngay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dơ rồi biết rửa sạch ra,

168. Tội mà biết hối thì là tội tiêu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lấy lòng Phật thắng lòng ma,

Ngày nào cũng thế sen tòa được lên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ghét thương rất khó thay là!

176. Xét cho phải chỗ để mà ghét thương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vui buồn trong dạ người ta,

Thường do ngoại cảnh sanh ra phần nhiều.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lấy lời của Phật dạy ra,

184. Để đo việc thế thì là không sai.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Hớ hênh một chút sát-na,

Đủ làm khổ não người ta suốt đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Biết đem tâm trí dùng ra,

192. Người không thể trở nên là hùm lang.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhớ câu Phật vốn là ta,

Cho nên người mới nghĩ ra, Phật tường.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thương người như thể thương ta,

200. Thì lòng oán hận sẽ là không ngơ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trong lòng biết niệm Di Đà,

Thì điều nhơn ái cũng là biết luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tu xương chớ có tu da,

208. Rán làm xin chớ ngồi mà nói không.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm Phật có nói ra,

Rằng con ơi! Đạo ngoài da không thành.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lòng thành hơn giá ngọc ngà,

216. Phật Tiên nên được nhờ ta lòng thành.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tuy tôi xa cách trẻ già,

Nhờ lòng thành có mới là cảm thông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật Trời Ngài chẳng bỏ ta,

224. Nếu ta lòng chẳng để xa Phật Trời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đau chơn miệng mới hả ra,

Chừng khi có nạn thì là mới tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thấy mây thì dọn vào nhà,

232 Đừng chờ mưa xuống mới ra khuân đồ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chớ nghi lời Phật mách ra,

Việc nào Phật nói sẽ là có ngay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rán tu chớ có bàn ra,

240. Cơ Trời sớm muộn cũng là tới nơi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chấp tay vào ngực của ta,

Ngó ngay chót mũi Di-Đà niệm luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thích Ca chủ cõi Ta bà

248. Nhưng lần này đức Di-Đà độ hơn

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Từ bi rộng lớn hải hà,

Nhưng không cứu được người ta hung sùng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nắm tay nhau chớ rời ra,

256. Đỡ nhau khi té để mà tiến lên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xác tôi còn ở đây mà,

Những lời thề với trẻ già đâu quên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dòng châu lai láng ngày qua,

264. Vì thương đồng đạo trẻ già chờ trông.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mỗi khi người ở nước nhà,

Nhớ tôi tôi thấy ruột rà nhói đau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Một hôm có tiếng ông già,

272. Bảo rằng lắm kẻ quê nhà nhớ con.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mối tình đã thấm xương da,

Dù đi đâu cũng vẫn là nhớ luôn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cơ Trời khéo thử người ta

280. Chia tay đôi ngả để mà xem sao?

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đôi đàng cùng được nhớ ra,

Ân tình ấy sẽ hơn là vàng cân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Rất mong đồng đạo quê nhà,

288. Thương giùm kẻ sống ngàn xa một mình.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhớ nhau rán niệm Di-Đà,

Cầu xin Phật ở chín tòa độ nhau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhớ nhau trong việc Phật gia

296. Chớ không nhớ cửa nhớ nhà thế gian

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tim tôi luôn thấy xót xa,

Từ lâu rồi cũng vẫn là đau tim.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mỗi khi tôi nước mắt ra,

304. Bên tai có tiếng bảo là không nên.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Anh em lớn nhỏ quê nhà,

Cũng nên bóp bụng cho qua vận thời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chớ quên lời Phật dạy ta,

312. Cá không ăn muối thì là cá ươn.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thấy lòng hơn thấy người ta,

Răn mình chưa được chớ la việc người.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Mặt trời gần mọc sáng ra,

320. Giấc mê chưa tỉnh vẫn là thường khi;

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nụ sanh thì chắc có hoa,

Sao không lo tới lại là muốn ngơ;

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Việc riêng không mấy thiết tha,

328. Việc chung lòng dạ đầy đà ước mong;

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nhiều khi nước mắt cứ ra,

Cũng vì lòng quá lo xa cho đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Sơn đầu tiếng một Tiên gia,

336. Rằng sanh mà tử, tử mà còn sanh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trẻ không thì chẳng có già,

Đã già thì chết ấy là xưa nay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tuần huờn hãy nhớ nghĩ ra,

344. Việc không lo sớm muộn là không xong.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đồi cao mấy cũng leo qua,

Mức chưa đạt tới thì là còn đi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Giàu sang như Sĩ Đạt Ta,

352. Ngài còn chịu khổ để mà lo tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bình thời còn học Thích Ca,

Huống cơn điên đảo sao mà không tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lành phước đến, dữ họa ra,

360. Hãy nên xét kỹ để mà tùng lương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thì giờ chớ bỏ trôi qua,

Nắm tay nhau lại tạo ra phước điền.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đi cho đến hội Long hoa,

368. Bao nhiêu công khó sẽ là đền cho.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Đường dài sức ngựa hiểu ra,

Việc lâu biết dạ người ta thế nào.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trồng hoa phải hái được hoa,

376. Tu không đắc đạo thì là không tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thói hư tật xấu chừa ra,

Tu cho chánh đạo mới là thấy linh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chớ đừng mượn lớp áo dà,

384. Lừa người mộ đạo ấy là bất lương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Vì nhiều quái vật sắp ra,

Cho nên Tiên Phật mới là kêu tu.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Diệu huyền sẵn có nơi ta,

392. Bình tâm phản chiếu tất là thấy ngay.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Quyết tâm theo chánh bỏ tà,

Dù ai quyến rũ cũng là không theo.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ném quăng các vật Ta bà,

400. Leo thuyền Bát Nhã về mà Tây phương.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dứt xong ý nghĩ vạy tà,

Rồi đây trí tuệ sẽ là phát sanh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ngục trần mau phá tung ra,

408. Ngoài trời có các Tiên gia đứng chờ.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phật đem chìa khóa cho ta,

Mau tay mở ngục Ta bà trốn đi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Muỗi mòng cắn rứt ngày qua,

416. Sướng vui chi chẳng lánh xa cõi trần?

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Cùng tôi kết chặt lần ba,

Làm sao thấy Phật Di-Đà mới ưng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi đây xin rán nhớ ra,

424. Để cho hôm sớm được hòa đôi tim.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trong như ngọc trắng như ngà,

Bao năm dày dạn vẫn là kiên trinh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phấn son tô điểm ngày qua,

432. Nhưng không ăn thấm lấy da của mình.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Ta bà chẳng vướng Ta bà,

Đông Kinh mà vẫn ở nhà Việt Nam.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nơi nào đây cũng vào ra,

440. Trong nhà ngoài lộ gió là gió thôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Lúc nào cũng vẫn thiết tha,

Đem bầu tâm sự trút ra cho đời.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Không đầu rắn khó bò ra,

448. Không thầy, trò cũng như là mù đui.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Nắm tay nhau lại mới là,

Để gìn sự nghiệp công cha lưu truyền.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Dù sao cũng cứ hảo hòa,

456. Từ trên chí dưới rán mà nhứt tâm.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Bất lành nhất định chừa ra,

Người này không được nhờ mà người kia.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Phải nên thương khắp người ta,

464. Lỗi lầm biết nhận thì tha thứ liền.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Làm sao đẹp tợ như hoa,

Ai xem cũng mến ai nghe cũng gần.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chánh chơn cứ mãi làm ra,

472. Thì đâu đến đỗi người ta nhạo cười.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Trách mình chớ trách người ta.

Nếu mình không xấu thì là ai chê.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chắp tay nhứt niệm Di-Đà,

480. Lỗi người trăm chuyện lòng ta một lòng.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Từ sân ngựa đã chạy ra,

Ăn thua đến mức mới là định phân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi luôn đau đớn ruột rà,

488. Vì câu bĩ thới nước nhà chưa xuôi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Chết đi không muốn đợi già,

Nhưng vì nợ nước tình nhà còn đây.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tình trên nợ nước tình nhà,

496. Là tình nhơn loại tôi đà nặng mang.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Loài người chưa được bình hòa,

Xác tôi dù bỏ hồn mà chưa đi.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi từng nguyện với Phật đà,

504. Lời tôi ai được nghe ra đều hiền.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xưa nay tôi đã nhớ ra,

Kiếp nào tôi cũng vẫn là sầu dân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thương tôi thì rán hiền hòa,

512. Để cho tôi bớt ruột rà đớn đau.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Con trong lòng mẹ đẻ ra,

Liên quan xác thịt còn là hồn linh.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Thọ ân thì phải đáp qua,

520. Lo tròn chữ hiếu mới là đáng con.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi đang buồn tủi lắm mà,

Vì tình chưa vẹn nghĩa là cũng chưa.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Tôi từng khuyên nhủ mẹ già,

528. Nên đem tôi để hiến mà cho dân.

Tôi không quên khuyên ai khá nhớ,

Ở quê nhà lớn nhỏ gần xa.

Xác tôi nếu phải nghiền ra,

Cứu đời khỏi bịnh cũng là chịu ngay.

Tác giả bài viết: Thanh sĩ Thích Huệ Duyên
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 

Giới thiệu

Giới thiệu về Thiền Lâm

LỜI NGỎ Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Kính bạch chư Tôn đức Tăng Ni ! Kính thưa quý Phật tử và quý Thiện hữu tri thức ! Trong cuộc sống hiện đại, con người luôn bị thôi thúc, cuốn hút bởi rất nhiều thông tin từ mọi hướng nhưng không ai trong chúng ta lại không nhìn nhận rằng, công nghệ...

Thống kê

  • Đang truy cập: 321
  • Khách viếng thăm: 320
  • Máy chủ tìm kiếm: 1
  • Hôm nay: 33056
  • Tháng hiện tại: 447918
  • Tổng lượt truy cập: 59887935

Tin xem nhiều

Xem bản: Desktop | Mobile