Khi sinh ra, con may mắn có đủ cả hai đấng sinh thành. Ba mẹ thương con như bao người cha, người mẹ khác. Ba mẹ chăm sóc từ miếng ăn, giấc ngủ đến áo quần cho con. Nhưng gia đình con chỉ hạnh phúc trong một thời gian ngắn. Thật bất hạnh, khi mẹ có em bé thứ hai thì ba con bắt đầu nghiện rượu. Vì uống rượu nhiều mà tính tình ba thay đổi hoàn toàn, ba không còn làm việc cho gia đình nữa. Những khi ba đi nhậu về thường chửi bới, không cho mẹ con con ngủ trong nhà mà phải đi ngủ nhờ nhà người khác. Ngược lại, lúc đó mẹ phải tần tảo sớm hôm nuôi anh em con, mẹ chẳng để cho các con phải chịu khổ.
Một thời gian sau vì không chịu được hoàn cảnh đó, mẹ đem hai anh em con đến nhà ngoại nương nhờ. Ở trong ngoại, bà ngoại và các cậu dì thương chúng con lắm. Ngoại còn cho mẹ con đất để làm. Những ngày ở nhà ngoại tuy vui nhưng không hiểu sao con lại cảm thấy nhớ người cha nghiện rượu đó quá. Lúc đó, con chỉ mới 8 tuổi, một cậu bé còn thơ mà đã thiếu vắng tình cảm của cha, con chưa hiểu gì lắm nên lúc có người hỏi rằng: “Ê, mày có thương cha mày không? Có nhớ cha mày không?”, thì con cảm thấy nghẹn ngào lắm, không thể trả lời được. Rồi một hôm con đang chơi ở sân trước thì nghe có người gọi mẹ đi nghe điện thoại. Cú điện thoại đó từ quê nội gọi vào, con nghe tin mà như sét đánh ngang tai: “Ba con đã ra đi mãi mãi, về thế giới bên kia”. Mẹ dẫn hai anh em con nhanh chóng ra thị trấn đón xe về quê… Nhưng mới đi nửa chặng đường thì xe bị trục trặc, nên khi đến nơi con đã không có cơ hội nhìn mặt cha lần cuối. Chỉ thấy chiếc quan tài lạnh lẽo kia. Con sững sờ nhìn vào nó. Ôi thật tê tái… Con đã khóc, khóc rất nhiều, khóc như chưa bao giờ khóc cho đến khi thiếp đi lúc nào không hay… Cho đến bây giờ, mỗi khi nhắc đến ba con cũng thầm khóc… Khi ba mất con mới là cậu bé 11 tuổi!
Bốn năm sau, mẹ đã gặp người đàn ông mà giờ con gọi là dượng. Bây giờ con mới hiểu mẹ cưới thêm dượng, một phần lớn cũng vì anh em chúng con. Nhưng lúc đó con nghĩ mẹ bỏ rơi chúng con, không còn thương anh em con nữa. Đôi lúc con còn tỏ thái độ không tốt với mẹ, hờn giận mẹ, ghét dượng, lớn tiếng với dượng… Mặc dù, con biết có dượng mẹ sẽ bớt khổ hơn…
Hôm nay, con có duyên vào chùa Hoằng Pháp tham dự Khóa tu mùa hè, con đã thấy được sự may mắn của mình. Trong cuộc sống còn rất nhiều mảnh đời bất hạnh hơn khi không có một người thân, còn thơ dại mà phải tự đi kiếm sống... Tuy thiếu ba nhưng con vẫn có mẹ, có một người dượng yêu thương con, còn có bà ngoại, các cậu dì luôn cho con niềm hạnh phúc. Khi vào đây, con đã khóc vì bài kinh Vu Lanbáo hiếu.
Những dòng chữ này là tâm sự của con gửi đến mẹ, bà ngoại, các cậu, các dì và dượng rằng con cảm ơn tất cả mọi người. Và xin lỗi mẹ và dượng vì những lời bất kính. Còn ba ở thế giới bên kia cũng biết đến những tâm sự của con, mong ba hãy hiểu và thông cảm cho mẹ… Sau khóa tu này, con sẽ ở lại đây làm công quả, sau đó là tập sự xuất gia. Con sẽ dần dần tiến đến cõi Phật, sau mỗi lần tụng kinh con sẽ hồi hướng công đức cho ba, mẹ và tất cả chúng sinh đều trọn thành Phật đạo.
hương thơm, lặng lẽ, gửi gắm, sinh ra, gia đình, anh em, ngang tai, ra đi, sững sờ, hôm nay, tham dự, may mắn, sống còn, khi không
Mã an toàn:
Tháng GiêngNgày mồng một, vía Đức Phật Di Lặc Tháng HaiNgày mồng tám, vía Đức Phật Thích Ca xuất giaNgày rằm,vía Đức Phật Thích Ca nhập diệtNgày 19,vía Đức Quán Thế Âm Bồ tátNgày 21,vía Đức Phổ Hiền Bồ tát Tháng BaNgày 19,vía Đức Chuẩn Đề Bồ tát Tháng TưNgày mồng bốn,vía Đức Văn Thù Bồ tátNgày...
Ý kiến bạn đọc